Dù tuổi trẻ, chưa thấm nhuần lý đạo,
Chưa biết Thiền, chưa biết Giáo ra sao,
Liza-Sơn lại phát tâm xin học đạo nhiệm mầu:
Chân giác ngộ, chân giải thoát thâm sâu huyền diệu,
Của Thế Tôn, đấng Cha Lành muôn thuở kính yêu.
......
An lạc trong tâm hồn,
Không thể đến bằng ngữ ngôn cầu nguyện.
Mà đến bằng sự chuyển hóa nội tâm,
Thông qua Tri kiến Phật,
Bằng pháp mầu như thật.
Vật thế nào, thấy biết rõ, không hai.
Cái biết về Không,
Nó không đến từ những phạm trù suy nghĩ.
Ngoài tư duy, ngoài tâm thức, trí năng,
Nó là cái biết của tâm như lặng lẽ,
Không luận bàn, không xen kẽ biện phân.
Ta uống trà chỉ giữ “Không Lời,” “Không suy nghĩ,”
Niệm tư duy chẳng khởi dậy một sát na,
Đấy là cách uống trà, không xa rời cốt tủy,
Ý Tổ sư từ Ấn đến Trung Hoa!
Thế hệ mới, ta học thiền thảo luận,
Làm lượng giá để đo mức huân tu
Lý và Hạnh phải đầy đủ của thiền sinh trong nhóm.
Ta không muốn mình trở thành nhà thiền dỏm,
Nói lý tài, mà thực hành chẳng giống ai.
Như thế ấy, thật uổng công thầy dạy.
Tâm chúng sanh: nghĩ tròn, nghĩ méo;
Nghĩ thiệt-hơn, hơn-thiệt muôn điều,
Nghĩ thiện-ác, phải trái, đúng-sai ngàn điệu;
Nghĩ chánh-tà, ty tiện, cao siêu.
Đố ai biết, các điều tâm nghĩ?
Trong hang tối, đóm lửa là ánh sáng,
Đóm lửa trong hang là ánh sáng,
Quên đi mặt trời tỏ rạng chiếu muôn nơi.
Nếu ở hang làm sao nhìn thấy tới,
Con đường nào là con đướng đến cảnh giới không hai?
Thường là thường hằng trong không dục vọng,
Lạc là không còn chạy khắp tây, đông,
Tìm vui sướng xác thân nhục dục.
Ngã là luôn luôn bình thản bốn oai nghi
Lý tưởng Thiền để thoát khỏi trần lao,
Trong sáu cõi ta không còn ra vào lục đạo,
Là phải dứt nhân luân hồi sinh tử,
Vốn được xây trên bốn tiềm năng lậu hoặc
Ai lão thông như thật kiến,
Hiện đời dứt oan khiên,
Cửa Vô tướng tiến gần,
Thân tâm đầy sức sống.
Bi, Trí đồng thể hiện,
Phật tri kiến không xa.
Tathatā thường trong ta,
Muốn Về Nhà do nơi ta
Từ độ ấy, em trăng tròn đôi tám,
Xếp bút nghiên bám chặt việc đao binh.
Em lên đường, nhập ngũ tùng chinh,
Ra chiến địa, quyết kình chống quân xâm lược.
Im lặng là bản nhạc,
Không lời ca tiếng hát.
Làm thay đổi tâm hồn
Những con tim đen tối.
Mở rộng những lối về,
Xa cách những bến mê,
Trở về ngay bến giác.
Ý, lời nhập thể không,
Tứ, tầm không khởi động.
Tâm ngôn không còn bóng,
Nhị Thiền, ta thành công!
Vọng tưởng hết khởi dậy,
“Nhà Xưa” ta liền thấy!
Tánh Giác hiện tròn đầy.
Trời xanh không áng mây!
Trên dòng đời, muôn vạn nẻo chánh tà, Pháp "nhiệm mầu," Tỉnh Thức Biết, ta tùy thân. Lửa Vô Minh dù cho có đến gần, Cũng không đốt được bản thân tánh linh giác.
Thiền hành trong vô ngôn.-
Pháp tu theo Phật dạy: -
Niệm Biết giữ không hai, -
Ngày ngày ta gắng tập, -
Tánh giác sẽ hiển bày. -
Dứt khổ, đoạn trần ai.
Chỗ tinh yếu là giữ tâm ngôn cho thuần tịnh, -
Chỗ buông lời không một niệm dính hai bên. -
Đường Về Nhà là lối đến Không Tên, -
Phải ghi nhớ, nếu quên thì lạc lối. -
Vô Tướng chính là đây,
Vô Nguyện không thể thấy...,
Nhưng Không Tánh đủ đầy.
Chân như đã nội tại,
Trong nhận thức không lời,
Gió dừng sóng êm vỗ
Bát Nhã ta đến nơi.
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.