HỘI THIỀN TÁNH KHÔNG TRUNG ƯƠNG

Triệt Như TTVN55: KHO TRỜI

30 Tháng Bảy 202011:50 SA(Xem: 6842)
Triệt Như - Tâm Tình Với Nhau - Bài 55


KHO TR
ỜI
55 Kho Trời

Khi xưa, hồi học trung học, cô được học thuộc lòng nhiều thi ca của ông Nguyễn Công Trứ, Cao Bá Quát v.v....Trong số đó, cô thích nhất bài này, không phải thích thái độ “hưởng nhàn” mà là thích những bức tranh hiển hiện ra trong mấy câu thơ. Cảnh đẹp của thiên nhiên được vẽ lại với những nét đơn sơ chấm phá, nhẹ nhàng, đầy hương vị thanh thoát. Như: chiếc ghe chài im lặng cô tịch trên sóng nước nơi xa xôi hoang vắng. Như ngọn gió thoảng trên sông. Như ánh trăng soi đầu núi. Như dòng nước Hoàng Hà từ trời cao tuôn chảy ra biển, có bao giờ trở lại. Tất cả cô đọng lại trong một ý đặc sắc: “Kho trời chung mà vô tận của mình riêng”.

Chúng ta đọc lại bài thơ này, sẽ cảm nhận được hương vị Thiền.

UỐNG RƯỢU TIÊU SẦU

Thế sự thăng trầm quân mạc vấn,

Yên ba thâm xứ hữu ngư châu.

Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu,

Đem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt.

Duy giang thượng chi thanh phong,

Dữ sơn gian chi minh nguyệt.

Kho trời chung, mà vô tận của mình riêng.

Cuộc vuông tròn phó mặc khuôn thiêng,

Ai thành thị, ai vui miền lâm tẩu.

Gõ nhịp lấy, đọc câu “Tương tiến tửu”:

“Quân bất kiến:

Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai,

Bôn lưu đáo hải bất phục hồi.”

Làm chi cho mệt một đời.

Cao Bá Quát (1809- 1855)

Thiên nhiên bao quanh mình, thiệt là tươi đẹp. Đây là một cái nhìn của Thiền. Khi tâm mình tĩnh lặng, an vui, thơ thới, thì cảnh thiên nhiênthiên nhiên, tràn đầy sức sống, mà tĩnh lặng, thanh thản. Còn khi mình nghe ông thi hào Nguyễn Du, trong quyển Đoạn Trường Tân Thanh, cho là:

“Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu,

Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”.

Cái thấy này là chủ quan của tình cảm người đời.

Ông Cao Bá Quát nhận ra kho trời, tức là thiên nhiên vạn vật là kho báu chung của trời ban tặng, mỗi người đều đang sống trong kho báu đó, nhưng mấy ai biết thưởng thức cái đẹp, cái hay, cái giá trị vô cùng của kho báu thiên nhiên này. Chỉ riêng mình biết hưởng, mới nhận ra cái giá trị vô tận của thiên nhiên.

“Kho trời chung mà vô tận của mình riêng”.

 Cô trở lại việc của mình hổm rày.

Bài thực tập số 1, chủ đề “Một chiếc lá”. Là một sự vật rất nhỏ nhoi, đơn sơ trong thiên nhiên, nhưng nó cũng khai mở cho mình những hiểu biết rộng lớn, thâm thúy, chính xác của cuộc đời, của vũ trụ. Đó cũng là ý nghĩa của “Kho trời chung mà vô tận của mình riêng”. Nếu ai nhận ra.

Mức độ “vô tận” chính là căn cơ của mỗi người, và cũng là mức độ thực tập, hay không thực tập vì mình xem thường chủ đề.

Bài thực tập số 2, chủ đề "Biết”, đi biết đi, ngồi biết ngồi. Cũng thực tập đơn giản nhất, dễ nhất, là bước đầu tiên của người thực hành Thiền. Nhưng lại là tinh hoa của Thiền.

Mình sẽ phải thực tập Cái Biết này suốt đời. Cái Biết, chỉ cái Biết, rồi tâm dừng lại. Không suy nghĩ thêm, không so sánh phân biệt, không nói tên v.v... Ngay đó tâm yên lặng, đứng yên. Nhưng trong chủ đề này còn tạm gá cái Biết vào thân đang đi hay đang ngồi.

Hai bài số 1 và số 2 là thực tập then chốt của Thiền.

Tạm xem như quan sát Cảnh, rồi tới quan sát Thân. Bước đầu còn có đối tượng cụ thể để mình tạm gá cái Biết: một chiếc lá, thân đang đi, hay đang ngồi.

Mỗi ngày, cô đều có theo dõi các em có đọc bài hay không, rồi có ghi lại diễn tiến thực tập hay không. Cô nhận thấy có rất ít em chịu khó thực tập và ghi lại.

Cô hiểu đời sống ở đây đòi hỏi mình lo âu tính toán, làm việc gì cũng nhanh nhẹn, phải quyết định dứt khoát, mà cuộc đời thì hết việc này có ngay việc khác. Tuổi trẻ thì lo ăn học cho giỏi, trưởng thành rồi thì lo làm tròn công việc của mình. Thêm gánh nặng gia đình, con cái, lại lo cho nó ăn học nên người. Bao nhiêu đó cũng đủ bạc đầu rồi. Tới khi con cái trưởng thành thì tới mình hưu trí. Nhưng có khi cũng chưa được nghỉ ngơi. Lại thương con cực khổ, mình lo thêm tới cháu.

Mình ít có thì giờ thanh thản, nghỉ ngơi để tu học. Lo dọn sẵn con đường sắp tới cho mình, phải đi một mình, không có người thân bên cạnh, các em ơi.

Thêm một lý do nữa là lần lần mình quên đi tiếng nói của mình. Quên luôn cách viết chữ Việt nữa. Thế hệ con cháu mình xem như không còn nói và viết đúng tiếng Việt rồi. Mình thì sao? Có khi nào hát:

“Tôi yêu tiếng nước tôi,

Từ khi mới ra đời...”

Mà thấy chạnh lòng hay không? Người Việt mình, ngày xưa, đã tự hào:

“Tiếng Việt còn- Nước Việt còn”. Vậy còn thương còn nhớ phương trời thăm thẳm xa đó, thì chúng ta ráng gìn giữ tiếng Việt, nói lưu loát, viết lưu loát, nhất là các em phát tâm phục vụ cho đời. Điều kiện của “ngũ minh” là: thanh minh, nhân minh, y phương minh, nội minh, công xảo minh. Hiểu pháp, thì phải giảng ra được và viết ra được. Mình đang trau dồi: nội minh (hiểu kinh điển hay hiểu pháp), nhân minh (hiểu tương quan nhân quả) và thanh minh (nói ra lưu loát, âm thanh rõ ràng trong trẻo, thu phục lòng người).

Nếu các em nhận ra được ý của cô, thì mong là chúng ta sẽ ráng ghi lại vài câu diễn tả cách mình thực tập và mình cảm nhận thế nào, thì cô mới thấy công việc làm của cô hữu ích cho các em để cô tiếp tục.

Các chủ đề mới thấy thì dường như nó quá dễ, nhưng chính trong cái đơn giản lại chứa đựng: “kho báu vô tận” của trời đất, của Phật pháp, và cũng là của trí huệ Bát nhã của mỗi người.

Các em ghi lại những điều nhận ra của mình, là một cách tu “kiến hòa đồng giải”. Đừng nghĩ rằng mình sẽ bị hiểu lầm là khoe khoang. Nếu mình nhận ra đúng, các bạn sẽ chung vui, nếu nhận ra chưa đúng, cô sẽ giải thích thêm. Xem như đây là những buổi tu học đặc biệt, không gò ép thời gian. Cô cảm thấy thoải mái khi viết bài, các em cũng thoải mái khi đọc bài, khi thực tập và ghi lại.

Cô không dùng nhiều thuật ngữ khó hiểu, có tính cách hàn lâm, như trong các bài giảng xưa nay nữa. Những thuật ngữ đó là điều bắt buộc sử dụng, nhưng nếu mình chưa hiểu rõ, thì nó chỉ là sáo ngữ, rỗng tuếch. Cũng như cô rất ít dùng tên các tầng định, thí dụ: Định có tầm có tứ, Định không tầm không tứ v.v... Cô chỉ kể tên các tầng định này trong bài giảng về các tầng định của chính Đức Phật mà thôi.

Chúng ta, tâm còn tham, sân, si liên miên, nếu có kinh nghiệm dừng được niệm trong một khoảnh khắc nào đó, thì không nên hoang tưởng là mình đạt được cái gì.

Hôm nay, cô cho chủ đề số 3. Chủ đề này sẽ trừu tượng hơn một chút.

Chủ đề: “quan sát Tâm” của mình.

Không phải khi tọa thiền. Mình cứ sinh hoạt bình thường. Khi đi bộ ngoài vườn, khi ngồi nghỉ trên ghế, khi nằm xuống giường nghỉ mệt, khi đánh computer mỏi mắt rồi, khi ăn cơm v.v... lúc nào nhớ thì quay lại nhìn xem cái tâm của mình nó đang ra sao? Mỗi lần nhìn chỉ 1 hay 2 phút thôi. Rải rác trong 1 ngày hay 2 hay 3 ngày. Chứ không phải thực tập 1 lần.

Các em thực tập rồi ghi lại, khoảng 5 lần, nhận thấy tâm mình ra sao?

Vì có những em mới bắt đầu làm quen với Thiền, nên cô cho thời gian ngắn thôi. Các em đã nhuần rồi thì có thể thời gian dài hơn. Miễn là không có niệm khởi lên lung tung nữa.

Bài thực tập số 3 này, không sử dụng giác quan. Chắc các em đã nhận ra điều này.  Cho nên các em có thể nhắm mắt cũng được, hay mở mắt, nhưng không có đối tượng bên ngoài cụ thể nữa.

Các em sẽ nhận ra kho “vô tận” của mình nó tới đâu.

27- 7- 2020

TN

Ý kiến bạn đọc
04 Tháng Tám 202010:25 SA
Khách
MỘT HÔM KHÁC
Ni Sư kính mến,
Thưa Ni Sư, Ni Sư đã viết:

- “Đi tuệ tri đi, đứng tuệ tri đứng v.v... trong kinh Niệm xứ cũng vậy. Chỉ có cái biết thôi, thì cái biết trống không.
Trong Tổ sư Thiền, chư Tổ thường bất ngờ tác động vào các giác quan của đệ tử. Nếu ngay đó, người đệ tử sững sờ, bặt hết suy tư, tâm bất chợt dừng lại, vị này sẽ rơi vào trạng thái Biết rõ ràng, không lời nói thầm.

Con nhận thấy
Trong sự thuần nhất của cái biết,sự tự trong sạch, sự tự trống rỗng mênh mông vốn là môi trường thuận lợi cho muôn duyên lui tới,tương cảm,tương tác.
Vào một ngày rảnh rang,ngồi nói chuyện qua lại trong gia đình,câu chuyện đến hồi chìm sâu vào kỹ niệm thương ghét xa xưa,tâm con cũng không ngoại lệ,có nhiều lần thử lái câu chuyện về hiên tại và ở đây nhưng không ai chịu quay lại,lúc đó tâm con chỉ còn một chú lực là BIẾT KHÔNG LỜI,tâm con đồng thời nhận rõ: lại một giấc chiêm bao nữa đang tái diễn…trước cái BIẾT.
Sự tham dư tích cực QUÁN TÂM nghĩa là không mong chờ, gấp vội ,dao động, trái lại đầy nhẫn nại và tỉnh thức đã giải thoát ta khỏI nhiều cạm bẫy,dính mác Con đang một cách tự nhiên,vô tình, lặng lẽ quan sát chứ không hề cố ý quan sát,cố ý nắm bắt hay vận dụng tâm mình.
Chính chỗ nầy,ta có cảm nhận rất nhẹ nhàn, biết rõ ràng mà không lời nói thầm,không dính líu vào hay xô đẫy ra bất cứ cái gì dù chúng là hình ảnh hay kinh nghiệm tốt xấu xảy ra,khởi lên trong tâm lúc đó.Tất cả đều bình đẳng xảy ra.Chúng ta đã học và thấy rằng tất cả những hiện tượng trong tâm là những gì có thể hiểu và để nó tự nhiên một cách toàn vẹn
Việc khởi niệm lung tung chỉ làm tâm thêm bế tắc.chỉ cần sự tỉnh thức ( có cái biết rõ ràng). Có sự quán tâm lặng lẽ.là tâm đã dược thanh tịnh hóa dần rồi.
Điều cần thiết chỉ là một nhận thức rõ ràng không lời,không kịp hay không cần khái niệm hóa về những gì chúng đang là, về những cách mà chúng đang hoạt động.Như thế cũng đủ giải thoát tâm khỏi những điều phiền não ,chứ không cần thiết phải xóa bỏ chúng (những thứ đang ràng buộc ) cho kỳ được. Ni Sư đã dạy:làm sao cho tâm im lặng thật sự và có cái biết rõ ràng trạng thái đang có đó mới là chỗ cần thiết cho mình.
Tới chỗ trí năng đành bó tay nầy, là chỗ MỞ RÔNG TÂM, BUÔNG TẤT CẢ và LẮNG ĐỌNG,là chỗ nuôi dưỡng và làm tăng trưởng cho mọi năng lương quý báu của trí huệ và tự do.Ví dụ như có những lúc ta đang thong thả phóng tầm mắt trươc một cảnh thiên nhiên nào đó bất giác ta và cảnh bổng dường như hòa nhập làm một.Giây phút biết như thật nầy dài ngắn tùy mỗi người…
Hôm nay tới đây KH chỉ xin ghi lại một tạm kết bằng lời của Ni Sư trong BÍ ẨN GIẢI MẢ THIỀN:
Kết luận, chỗ phát huy trí huệ siêu vượt, chỗ tâm hoàn toàn khách quan, vô ngã, là “chỗ đó”.
Thành kính .Con .KH.
03 Tháng Tám 202011:55 CH
Khách

Kính thưa cô.

Càng quán sát tâm, con thấy tâm quả là như con khỉ chuyền cành. Buông ý nghĩ nầy thì bắt liền sang ý khác, tâm ít khi yên lắng. (chỉ trừ khi chúng ta có Niệm Biết). Nhờ quán sát con thấy được các pháp đang sinh diệt, cứ mỗi lần như vậy con nhận ra tâm mình đang rong chạy, vậy là tâm yên trở lại. (Như Thật tuệ tri). Thấy con ruồi bay vào nhà, mình nghĩ là phải xua đuổi nó, chợt thấy tâm mình còn nhiều phân biệt quá, không có từ ái chút nào (ích kỷ,và tham, sân). Đuổi hoài nó không chịu ra, lúc đó con nhìn được cái tâm bực tức của mình. Thế là hết. Như vậy quán sát tâm tức là thấy thọ, tưởng hành, thức đang hoạt động (không ngừng nghỉ), nhưng nếu chúng ta có Niệm Biết thì ngay đó tâm liền an lạc.

Khi ra ngoài vườn, nhìn cây cối tươi tốt, tâm thấy dể chịu, bất chợt nhìn luống rau thấy có sâu rầy cắn, lòng có một chút bất an, nhưng chợt nhớ; có gì đâu, chúng sinh cả (duyên sanh), cũng như mình, nó phải có cái ăn chứ! Tại mình chấp của mình, thuộc về mình, mới có tham sân (thấy được tâm chấp thủ). Đi dạo chơi ở biển, trước sự bao la vô tận cuả biển cả, lòng như trãi rộng, thấy mình nhỏ nhoi, không là gì cả, vậy mà còn chấp ngã, nhân, tham, sân, si đủ đầy (ngay đó thấy được tâm buông xả, và cũng thấy lòng mình hạn hẹp khi còn nhiều chấp thủ). Tối nằm xuống giường, cảm nhận niềm an lạc, biết mình đã chịu ơn của tất cả chúng sinh, từ cây cỏ, vạn vật, con người... tất cả...tất cả.. đã góp phần cấu thành thế giới này, tạo nên cuộc sống nầy, mình không là gì cả, lấy gì để tự cao, tự đại. (Thế giới do tâm tạo: nếu tâm rộng lớn thế giới vô biên). Chính từ hiểu biết nầy con nhận ra nhiều bài học, mà bài học lớn nhất: cái ngã không là gì cả, ngã đã không thì đâu có gì phải chấp thủ, bản thân nầy có làm được gì ích lợi cho đời hay chỉ để hưởng thụ. Nghĩ như vậy rồi trong lòng chỉ còn lại niềm biết ơn vô hạn, biết ơn từ bóng cây che mát, đến tất cả những thứ mà nhân loại đã cống hiến để cho mình có đời sống đủ đầy, tiện nghi nầy, (mà trong đó  đâu có phân biệt chủng tộc, màu da, giai cấp). Nhờ quán sát tâm, con thấy  ra tâm mình còn nhiều xấu, ác; và như vậy mới có hy vọng loại bỏ dần những thói hư, tật xấu được, như vậy là rèn luyện tâm mình trước khi thấy tâm người. Hơn nữa lời dạy của bậc Giác ngộ, Thầy Tổ còn đọng trong con: Được sinh ra trong đời, mình học được gì từ cuộc đời, và làm được gì cho cuộc đời. Kho trời vô tận kia đúng là của chung, nhưng nếu có tâm lành biết gìn giữ, biết ơn người, khi thọ hưởng thì hạnh phúc, an lạc, ngược lại khổ sầu sẽ đeo mang; đó là tùy tâm mà phóng hiện thế giới của riêng mình. Khi mình ý thức mọi chúng sinh đều bình đẳng thì với: Kho trời chung đó, mà với Niệm Biết rõ ràng, đầy đủ, chúng ta sẽ nhận được vô vàn bài học quý báu mà pháp đang hiển bày. Quả là: “kho trời chung, nhưng vô tận của riêng mình”.
Đây chỉ là chút ý nghĩ của riêng con.

Huệ Chiếu

DT Nam Cali

03 Tháng Tám 20207:05 CH
Khách
1) Tâm là một ý niệm trừu tượng. Tâm tĩnh lặng khi nào không có dòng tư tưởng nào chợt đến chợt đi quấy rầy. Tâm là cái biết, biết suy nghĩ,tưởng nhớ, biết vui buồn, lo lắng, thương ghét, giận hờn... Con người là hợp thể của 5 uẩn : Thân (sắc)-Tâm (thọ, tưởng, hành, thức). Mỗi khi biết nhận thức, đó là tâm biết hay tâm thức. Mỗi khi suy nghĩ, đó là tâm suy nghĩ hay tâm hành. Mỗi khi tưởng nhớ, tưởng tượng, đó là tâm tưởng. Mỗi khi cảm giác vui buồn, sướng khổ, đó là tâm thọ.

2) Thực tập (do Cô Triệt Như hướng dẫn) . Hoàn cảnh :

Thiền sinh : 86 tuổi ( hơn 86 tuổi rưởi). Ngồi một mình trong phòng vắng, trươc mặt có bàn thờ Phật -

- Lẩn 1 : Chiều 17 giờ Ngày 31-07 Nhắm mắt 2 phút - Nhận diện tâm :Tâm tỉnh lặng.

- Lần 2 : Sáng 1/08 7 giờ - Mở mắt 5 phút : Tâm tỉnh lặng .

- Lần 3 : 16 giờ Mở mắt- 5 phút.

- Lần 4 : Sáng 2/08 07 giờ - Nhận diện tâm- Mở mắt 5 phút : Tâm tỉnh lặng

- Lần 5 : Sáng 03/08 07 giờ Mở mắt 5 phút : Tâm tỉnh lặng.

Trong đầu, bất cứ lúc nào cũng có tiếng "ve ve", nghe luôn không ngừng nên quen tai không thấy có khó chịu gì cả.

Kính !

Thiền sinh Nguyên Lương Nguyễn Thanh Bạch
(Đạo tràng Montreal)
03 Tháng Tám 20203:50 CH
Khách
Lần 2: Sáng nay đi làm, các cô technicians đang nói chuyện với nhau, con cũng có mặt. Con nhớ chủ đề Cô cho, nên con quyết định quan sát Tâm mình. Cô A bắt đầu câu chuyện, con lắng nghe. Cô B xen vào bằng 1 câu hỏi, con cũng lắng nghe. Cô A trả lời. Câu chuyện gay cấn nên mấy cô ai cũng bàn tán. Con vừa nghe vừa quan sát Tâm mình. Con nhận ra tâm mình thản nhiên, trong khi mấy cô ào ào lên tiếng. Con cũng thấy rằng mình hiểu hết câu chuyện chứ không phải là nghe lơ đễnh cho có. Tình cờ 1 cô hỏi con 1 câu, con trả lời. Nghĩa là con vẫn đang hiểu hết, thì mới trả lời, chứ nếu chỉ nghe âm thanh mà không hiểu, thì làm sao mình biết họ đang nói tới đâu ?

Khi kết thức buổi nói chuyện, con ngẫm nghĩ lại, khi mình quan sát tâm, nghĩa là mình đang "tỉnh thức", gần như là đang "chánh niệm". Còn hễ mà mất chánh niệm thì ý tưởng nhảy vô ngay. Lần trước quan sát 1 chiếc lá, là 1 đối tượng cụ thể, thì ta phải "chú tâm cảnh giác", khi đó còn dùng lời, nghĩa là nghĩ về Vô thường, Không, Huyễn, etc.. Còn bây giờ đối tượng là Tâm, là vô hình, vô tướng, nên ta cũng "chú tâm", một cách khác hơn, có thể nói là ta phải tỉnh thức, phải giữ chánh niệm. Hễ có chánh niệm thì tâm yên lặng, còn mất chánh niệm thì tâm vọng động ngay
03 Tháng Tám 20202:52 CH
Khách
MỘT HÔM KHÁC
Ni Sư kính mến,
Thưa Ni Sư, Ni Sư đã viết:

- “Đi tuệ tri đi, đứng tuệ tri đứng v.v... trong kinh Niệm xứ cũng vậy. Chỉ có cái biết thôi, thì cái biết trống không.
Trong Tổ sư Thiền, chư Tổ thường bất ngờ tác động vào các giác quan của đệ tử. Nếu ngay đó, người đệ tử sững sờ, bặt hết suy tư, tâm bất chợt dừng lại, vị này sẽ rơi vào trạng thái Biết rõ ràng, không lời nói thầm.

Con nhận thấy
Trong sự thuần nhất của cái biết,sự tự trong sạch, sự tự trống rỗng mênh mông vốn là môi trường thuận lợi cho muôn duyên lui tới,tương cảm,tương tác.
Sự tham dư tích cực nghĩa là không mong chờ ,gấp vội ,dao động, trái lại đầy nhẫn nại và tỉnh thức đã giải thoát ta khỏ nhiều cạm bẫy,dính mác Con đang một cách tự nhiên,vô tình, lặng lẽ quan sát chứ không hề cố ý nắm bắt hay vận dụng tâm mình.
Chính chỗ nầy,ta có cảm nhận biết rõ ràng mà không lời nói thầm,không dính líu vào hay xô đẫy ra bất cứ cái gì dù chúng là hình ảnh hay kinh nghiệm tốt xấu xảy ra,khởi lên trong tâm lúc đó.Tất cả đều bình đẳng xảy ra.Chúng ta đã học và thấy rằng tất cả những hiện tượng trong tâm là những gì có thể hiểu và để nó tự nhiên một cách toàn hảo.
Việc khởi niệm lung tung chỉ làm tâm thêm bế tắc.chỉ cần sự tỉnh thức (cái biết rõ ràng ),Sự quán tâm lặng lẽ.là tâm đã dược thanh tịnh hóa dần rồi
Điều cần thiết chỉ là một nhận thức rõ ràng không lời,không kịp hay không cần khái niệm hóa về những gì chúng đang là, về những cách mà chúng đang hoạt động.Như thế cũng đủ giải thoát tâm khỏi những điều phiền não ,chứ không cần thiết phải xóa bỏ chúng (những thứ đang ràng buộc ) cho kỳ được.Làm sao cho tâm im lặng thật sự và có cái biết rõ ràng trạng thái đang có đó mới là chỗ cần thiết cho mình.
Tới chỗ trí năng đành bó tay nầy, là chỗ BUÔNG TẤT CẢ và LẮNG ĐỌNG,là chỗ nuôi dưỡng và làm tăng trưởng cho mọi năng lương quý báu của trí huệ và tự do.Ví dụ như có những lúc ta đang thong thả phóng tầm mắt trươc một cảnh thiên nhiên nào đó bất giác ta và cảnh dường bổng như hòa nhập làm một.Giây phút nầy dài ngắn tùy mỗi người…
Hôm nay tới đây KH chỉ xin ghi lại một tạm kết bằng lời của Ni Sư trong BÍ ẨN GIẢI MẢ THIỀN:
Kết luận, chỗ phát huy trí huệ siêu vượt, chỗ tâm hoàn toàn khách quan, vô ngã, là “chỗ đó”.
Thành kính .Con .KH.
03 Tháng Tám 20204:13 SA
Khách
Dear Sư Phụ,

After reading Su Phu's article, I remembered I wrote an article called the Art of Doing Nothing back in 2012. Here is part of it:

People asked me, “won’t you feel bored for doing nothing?” I said I have plenty of things to do. I will watch my garden plants grow; I will count the morning dews if any on my fig tree and watch the sky to see the clouds pass by. We can learn lots of things from the sky. I will meditate when my family members are busy working. I will walk my old mum up and down the street to strengthen her leg muscles. http://pebblepureland.blogspot.com/2012/12/the-art-of-doing-nothing.html

In the article I mentioned watching the sky. Until now I still enjoy watching. I love to see the clouds form together and go further apart. The blue sky can change in a minute. I believe as a buddhist we might chant the A Di Đà sutra. In the sutra it says:
Trong cõi nước của Đức Phật đó, gió nhẹ thổi động các hàng cây báu và động mành lưới báu, làm vang ra tiếng vi diệu, thí dụ như trăm nghìn thứ nhạc đồng một lúc hòa chung.

Người nào nghe tiếng đó tự nhiên đều sanh lòng niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng.

We don't need to go the pure-land to hear dharma. Right here in this world, all things are telling us dharma. Even our own body let alone a single leaf, they tell us the impermanent, the non-self, the interconnectedness and the interdependent of all things. If we pay attention to the language of nature. Nature is beautiful. If our mind is tranquil, the surrounding is tranquil. If our mind is at ease, the world around us is at ease even in this COVID environment.

Con Như Huyễn
02 Tháng Tám 20209:20 CH
Khách
Sáng nay dậy sớm, con đi bộ ngoài đường. Lần này con nghĩ "không theo phương pháp nào cả, không thở, cũng không "không nói", mà vừa đi vừa quan sát tâm mình". Con đi chầm chậm trên lề đường, từ từ, chậm rãi.

- Một lát sau, con nghĩ về một điều trong quá khứ. Tâm con miên man trôi về kỹ niệm. Chừng một hồi không biết bao lâu, sực nhớ ra mình cần quan sát tâm, tới đây thì niệm dừng.

- Con tiếp tục đi thong thả. Một hồi sau, tâm con lại lang thang. Lại nghĩ về kỹ niệm xưa. Không biết là bao lâu, con lại nhớ ra mình phải quan sát tâm. Bỗng niệm lại dừng.

- Con đi hết quãng đường, rồi quyết định quay trở về nhà. Con nhận ra là khi mình "quan sát" tâm, thì những niệm ngừng ngay. Còn khi không có cái BIẾT, thì tâm cứ tha thẩn lang thang đây đó.

- Quãng đường về, con giữ "sự quan sát" và thấy tâm yên lặng nhiều hơn. Con càng nhận ra là khi mình có cái Biết, nghĩa là khi mình "quan sát" thì các niệm, dòng suy nghĩ lập tức yên lặng ngay. Khi vọng tưởng tới, khi mình nhận ra thì lập tức vọng tưởng đi. Còn khi mình không có cái BIẾT, thì tâm mình cứ thả nổi trôi theo dòng suy nghĩ, nó dẫn dắt mình đi từ quá khứ tới tương lại. Chính vì vậy mà khi thực hành theo phương pháo Thở hay Không nói, thì mình đều phải có 1 chủ đề, chính chủ đề này giúp mình có cái Biết, từ cái Biết này mà giúp tâm dừng và yên lặng.

Con xin trình lên Cô
01 Tháng Tám 202010:52 CH
Khách
Một hôm khác
Ni Sư kính mến
Sáng nay ,sau khi xem bài bhanga cô viết,
Bài này, cô chỉ muốn nói đến một khía cạnh rất nhỏ của vấn đề mà thôi. Cô không dám bàn tới chủ đề tái sanh.
Bộ phái đó giải thích rộng ra hơn một chút:
“Luồng Bhavanga đó tương tự như tâm thức của chúng ta khi chúng ta ngủ say.”
Cái tâm liên tục có những ý:
Đứng trên bờ đối đãi , bạn thấy TÂM PHÂN BIỆT là mình, là ngã co ngũ có thức..
Đứng ở luồng vận hành bhavanga thì bạn không còn thức ngũ ,ngày đêm,và ngày chỉ chiêm bao mở mắt ,còn đêm là chiêm bao nhắm mắt
Những gì mà bạn đang nhìn chính là bạn, và những gì bạn thấy sẽ tùy thuộc vào cách bạn nhìn. Do vậy, tiến trình thiền tập thì cực kỳ tinh tế, và kết quả sẽ tùy thuộc tuyệt đối vào trạng thái của tâm.Cho nên với trạng thái tâm biết không lời đem đến cái biết như thật, thật hữu dụng như cốt lõi vô ngã và trí vô sư Đến với hình ảnh đứa bé nhà kia của thiền sư Vân nham khi ngài đề cập đến chân tánh
Thiên sư VÂN NHAM: Có một đứa trẻ nhà kia,hỏi đến không có gì nói chẳng được.
Ngài ĐỘNG SƠN LƯƠNG GIỚI hỏi:Trong ấy có kinh sách nhiều ít ?
VN: MỘT CHỮ CŨNG KHÔNG.
LG: sao biết nhiều thế ấy ?
VN: ngày đêm chưa từng ngủ
LG:Làm một việc được chăng?
VN: nói được lại chẳng nói.

Nơi đây không phải cái Ý phân biệt mà chính là cái tự biết phân biệt của trạng thái tâm định tỉnh,trong lành,sáng suốt vốn đã hằng sẵn có ,nay nhờ thọ,tưởng trong sạch ( vọng tưởng,vọng tình ngưng dứt) dọn lại cho sạch đất tâm cho chân tánh biết, làm chủ trì. Vì thế không nói LÀM ĐƯỢC (có mục đích gì đâu mà nói ĐƯỢC) mà chỉ là LÀM hay KHÔNG LÀM thôi.Như trong Bát Nhã Tâm Kinh nói
“Năm uẩn không có chỗ nương,Tức thì khổ ách tuyệt đường não sâm”. (chiếu kiến ngũ uẩn giai không ,độ nhất thiết khổ ách )một cách tự nhiên.

Thế mới biết cái biết theo cái Ý,CÁI BIẾT chấp ngã (luôn luôn có vụ lợi,có mục đích quả là một chướng nạn nội tâm,chỉ có ngộ được năm uẩn không có thực chất tánh ,không có chỗ nương,mới có thể chấm dứt sự mê lầm ,phiền não,khổ sở bởi mê chấp có cái ta .Thực ra CÁI SẮC,xác thân , LÀ KHÔNG,LÀ TRỐNG TRƠN .Đức Phật thấy như một đống bọt nước,hay đống bong bóng nước chứa cái trống không .Còn cái biết ( TUY trống không đối với giác quan chúng ta) nhưng mới đúng là CÁI CÓ( VỚI MỘT NĂNG LƯỢNG LỚN).BNTK nói “Vượt qua chướng nạn nội tâm.Sắc không,không sắc chẳng tìm đâu xa”. Đều là trống không:Đương thể tức không.
Thành kính.Con.KH.
01 Tháng Tám 202010:12 SA
Khách
Cô nâng cấp bài tập lẹ quá: từ chiêc lá, tới cái Biết rồi giờ là cái Tâm. Đúng là con vẫn không quên thực hành các tánh giác như Ni Sư dạy, bất cứ lúc nào có thể và "nhớ ra", hằng ngày và trong khi ngồi thiền. Nhưng không quen viết ra, chỉ thích đọc các trang bài Ni Sư viết, như những lời tâm tình dành cho mình (và dĩ nhiên là cho các bạn nữa). Con hứa sẽ cố gắng thêm, và đôi khi sẽ tranh thủ viết ra những điều tâm đắc của mình để chia sẻ với mọi người và mong được Cô chỉ dẫn thêm, không ích kỷ, thụ động nữa ạ. _()__()__()_
31 Tháng Bảy 20204:50 CH
Khách
NI Sư kính mến
Nhìn tâm mình,một đối tượng thật mông lung.
Sau lần vào cấp cứu ở BV Bascom nhập thất bất đắc dĩ hơn nữa tháng,
Hầu như chừng đó ngày tâm con vào thực hành trong tình trạng biết trống rỗng,
Tâm như là có thể hành pháp QUÁN oupassana dễ dàng,
Mới mấy hôm trước với CHIẾC LÁ của Ní Sư.Bây giờ tới CÁI TÂM .. Thưa Ni Sư mình nhìn tâm mình,là minh đang nhìn thấy chính mình.Thấy được cái gì còn tùy thuộc cách mình nhìn,nghĩa là hoàn toàn tùy thuộc trạng thái tâm mình đang có.Bây giờ thì tâm trống không sau khi giải quyết xong chủ đề nói chuyện tuần tới 09/8/2020.Ngay bây giờ trong đầu chỉ có quan sát cái tâm:Thường ngày nó chuyên khởi các tầm dinh líu đến thuốc men ,ăn uống,thiền,thể dục khí công cử động,vận động,coi thách đấu danh hài…Nói chung là những lên tiếng thuộc ngũ dục . Riêng việc thực hành thiền quán ngoài vườn.Một viec thật tế nhị.Vì mình không thể coi là nghiêm trọng,không trông mong, gấp vội,trái lại,cần nhẫn nại,nhẫn nại và nhẫn nại, đợi tâm muốn hiển lộ điều gì, nó nói mình nghe,cho mình thấy.Minh đang đọc bản kinh ruột không chữ vậy.
Thanh kính. Con,KH.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tư 20242:20 CH(Xem: 261)
Vậy thì “Muôn pháp về một, một về chỗ nào?” có thể là muôn pháp đều về tâm, còn nếu thắc mắc: tâm về chỗ nào? Thì ăn gậy là phải rồi. Bây giờ mới hiểu tại sao chư Thiền Đức ngày xưa ra đi không cần lưu lại dấu vết mà hê thống kinh Bát nhã ba la mật lại viết tràng giang đại hải về Không, Huyễn và Chân Như. Có phải vì chỗ đó ngoài ngôn ngữ, còn nếu dùng ngôn ngữ thì nói hoài cũng không xong?
14 Tháng Bảy 202110:39 SA(Xem: 9290)
Các bài viết trong mục Suối Nguồn Hạnh Phúc với chính giọng đọc của Ni Sư Triệt Như.
28 Tháng Mười 202010:39 SA(Xem: 11119)
Các bài viết trong mục Tâm Tình Với Nhau với chính giọng đọc của Ni Sư Triệt Như.
25 Tháng Chín 20201:26 CH(Xem: 12081)
Các bài viết trong mục Tâm Tình Với Nhau với chính giọng đọc của Ni Sư Triệt Như.
14 Tháng Tư 20245:07 CH(Xem: 749)
Cảnh sanh khởi, biến đổi rồi hoại diệt của thế gian là tự nhiên, là bình thường, là hợp tình hợp lý. Nếu hiểu thật sự điều này thì khi cái gì đó sanh ra hay diệt mất, ta không vui cũng không buồn. Bây giờ tâm bình an, thanh thản, bây giờ mới thấy nơi nào cũng là ngôi nhà xưa của mình, cảnh nào cũng hiển lộ những chân lý vô thường, duyên sinh, vô ngã, bản thể trống không… Pháp âm của Phật vang rền khắp hư không, như vậy cõi này đang là cõi Phật đó, bạn hiền ơi.
06 Tháng Tư 20248:52 SA(Xem: 887)
... chiếc “xe một số” chính là cái Biết, nó đưa ta từ bước đầu tới bước cuối con đường. Thực ra, có con đường nào đâu, vì cái biết là của mình, từ đầu nó vẫn trong sạch, tĩnh lặng, khách quan và chiếu sáng. Bạn hiền ơi, cứ lấy viên ngọc đó ra mà xài, hồn nhiên, đừng lăng xăng tạo tác gì thêm nữa.
29 Tháng Ba 20247:58 CH(Xem: 535)
Vậy qua giác quan, ta thấy “cái đang là”, đó là thấy Như Thực, giống như thiệt, chứ không phải thiệt có bền vững, thường hằng, mà đó cũng là “cái Như Huyễn”, như mộng mà thôi. ...cái Như Thực là thấy hiện tượng qua giác quan, còn cái Như Huyễn là thấy bản thể qua trí tuệ bát nhã.
24 Tháng Ba 20245:02 CH(Xem: 578)
Mùa xuân năm 1929, mừng Thầy đến, mùa xuân năm 1982, mừng Thầy thấy rõ con đường, mùa đông năm 2019, Thầy đi.... ...Biết vậy, mà sao sáng nay, trong nắng ấm, ngắm hoa xuân, lại dường như có ai rơi nước mắt.
17 Tháng Ba 20242:16 CH(Xem: 656)
Chỉ là đơn thuần, mở mắt ra nhìn ngắm, cảnh thế nào nhận biết y như vậy, diễn nói hay thầm lặng, tâm đều trong sạch, tĩnh lặng, khách quan. Đó là chân tâm, Giới, Quán, Chỉ, Định, Tuệ đầy đủ
10 Tháng Ba 20244:31 CH(Xem: 748)
Các bạn hiền ơi, sáng nay, một buổi sáng mùa xuân, nắng ấm, hoa mai đang nở rộ trước sân Tổ đình, trời xanh và mây trắng. xin dâng tặng cho bạn ổ bánh Thiền Giới Định Tuệ, làm bằng cái Biết trong sáng của chân tâm.
16 Tháng Giêng 202412:47 CH(Xem: 996)
Ngoài cái chớp mắt “đang là”, tất cả thân, tâm và cảnh là của quá khứ, của tương lai hay của hiện tại, chúng nó chỉ là ảo ảnh, ảo giác trong ký ức, hay trong tưởng tượng mà thôi. Hoa đào sẽ nở mỗi mùa xuân, nhưng đóa hoa năm nay đâu phải là đóa hoa năm trước. Người ngắm hoa đào bây giờ cũng không phải là người ngắm hoa năm cũ.
02 Tháng Giêng 202410:36 SA(Xem: 1125)
Các em Thiền sinh đã tâm tình về cuộc sống của mình, cũng chịu nhiều áp lực: từ công việc quá phức tạp, bận rộn, suốt ngày dán mắt trên computer, rồi những giờ hội họp nặng nề dài đằng đẵng trong sở làm. Lúc trở về nhà lại còn mang theo lời nói, cử chỉ, thái độ không thân thiện của các nhân viên của mình. Lắng nghe các em tâm sự, mình thấy xót xa. Cuộc đời vất vả tới như vậy sao?
25 Tháng Mười Hai 20238:25 SA(Xem: 1109)
Mình chỉ sống thảnh thơi, cái tâm bình an, thanh thản, hiểu biết những định luật tụ nhiên này, giúp người khác cũng hiểu biết như mình, sống hài hòa cùng nhau. Thì đâu còn cái gì là tham sân si, cái gì là lậu hoặc, cái gì là biển khổ trần gian nữa.
19 Tháng Chín 20237:54 CH(Xem: 1928)
Bản thể của thế gian là trống rỗng, trống không, là như huyễn mà thôi. Tuệ trí này là năng lực khiến tâm xa rời dính mắc tất cả thế gian, bấy giờ mới an trú chánh niệm Như Vậy. Khi mình có tuệ trí thông suốt bản thể thế gian rồi thì không còn con đường, không cần pháp môn, không còn thấy có cổng nào nữa. Mình thực sự đang ở trong nhà của mình, tự thuở nào cho tới bây giờ.
12 Tháng Chín 202312:56 CH(Xem: 2151)
Bốn tầng Thiền qua đó đức Phật phát huy ba minh còn được gọi là bốn tầng Định, do đó mình hiểu Định có một vai trò quan trọng trong Thiền Phật giáo, xem như Định là cây cầu phải bước qua mới có thể khám phá tới khung trời bao la của trí tuệ bát nhã.
26 Tháng Tám 20232:36 CH(Xem: 2061)
Tuệ ở đây mình muốn nói tới Vipassanā, Tuệ Minh sát. Trong giới hạn bài này, mình bàn tới bài Kinh Niệm Xứ, trong kinh Nikāya. Mặc dù thông thường người ta vẫn nói “Quán Tứ niệm xứ”, trong bài kinh cũng nói “Quán thân” (Kāya-anupassanā) v.v…nhưng hiện nay các vị tôn đức xếp bài kinh Niệm xứ là Vipassanā, là thuộc Tuệ. Cho nên trong bài này, mình cũng tạm nói là Tuệ, tức là dùng tuệ thực hành...
20 Tháng Tám 202310:54 SA(Xem: 2425)
Nói tới Quán, có vài loại Quán hơi khác nhau, trong bài này chỉ xin nói tới loại Anupassanā, nghĩa thông thường là nhìn ngắm hiện tượng thế gian liên tục để nhận ra bản thể hay đặc điểm của hiện tượng thế gian là: vô thường, khổ, vô ngã. Vậy mình cũng có thể hiểu Quán là quan sát hiện tượng thế gian bằng con mắt trí tuệ.
02 Tháng Tám 20238:44 CH(Xem: 2112)
Chư Tổ Phát Triển thường nói có tới 84 ngàn pháp môn tu, tức là có vô số cổng để bước vào ngôi nhà giác ngộ, hay ngôi nhà giải thoát. Hôm nay chúng ta thử khảo sát cánh cổng của Giới.
13 Tháng Sáu 20237:59 CH(Xem: 1636)
Hòa Lan, thành phố đông người trần tục hay vườn hoa thiên nhiên với con người an vui thanh thản?
26 Tháng Ba 20237:30 CH(Xem: 1948)
Đã không biết bao năm qua, mình khờ dại đi tìm “Qua khỏi vùng sương mù là xứ thần tiên”. Đã bao lần thấy vùng sương mù, bao lần mơ ước sẽ gặp xứ thần tiên, nào có gặp được. Tìm cầu bên ngoài, làm sao có xứ thần tiên. Cuối đời mới biết xứ thần tiên thiệt ở trong tâm của mình.
24 Tháng Ba 202310:02 CH(Xem: 2016)
Đức Phật tự nhận: “Như Lai chỉ là người chỉ đường, các ông phải tự đi”. Các ông phải tự đi có nghĩa là các ông thấy ra con đường rồi, cứ tiến bước một mình, không được ỷ lại nơi ai khác, con đường chánh pháp là trí tuệ của mình sẽ đưa chúng ta trở về bản tâm. Trong bản tâm, tất cả pháp đều là Phật pháp, và thế gian là cõi Phật thanh tịnh an vui.
08 Tháng Ba 20238:24 CH(Xem: 1761)
Hôm nay, thấy hoa thủy tiên nở rộ, hoa mai cũng e ấp đón gió mát, con biết mùa xuân sang. Đã tới mùa mừng sinh nhật Thầy. Thầy đã xuất hiện nơi cõi đời nhằm mùa xuân, Thầy đã thấy con đường, cũng một mùa xuân năm đó, rồi Thầy ra đi, một đêm cuối mùa đông.
28 Tháng Hai 20239:06 CH(Xem: 2332)
Chúng ta phải sáng suốt biết lúc nào nên tùy duyên, lúc nào phải tạo duyên tốt, phải biết mình sống có thuận pháp không, vì chính mình là chủ tạo ra cuộc đời của mình, trong bây giờ và mai sau nữa.
27 Tháng Hai 20238:19 CH(Xem: 1863)
Việc làm bếp đâu có khác việc tu tập. Làm bếp để sống, thì tu tập cũng để sống thôi. Cho nên những nguyên tắc để làm bếp tốt cũng là những nguyên tắc để tu tập tốt. Việc gì ta làm cũng là tu tập, con đường đời cũng là con đường tu, do nơi cái tâm của mình, nó thấy ra sao. Nó thấy ra sao, đó là cảnh giới mình đang sống.
25 Tháng Hai 20232:42 CH(Xem: 1736)
Trời đất vô tình, vạn vật vô tình, mà vạn vật biết sống hài hòa với hoàn cảnh tự nhiên. Chúng ta có trí, có tri giác, có tình cảm, vậy phải biết sống đời thiện lành, quan sát tâm mình từng giây phút, ý nghĩ đúng, lời nói đúng, hành động đúng...
25 Tháng Giêng 202311:14 SA(Xem: 1871)
Định luật Y Duyên Tánh vận hành tất cả thế gian. Nó cũng là định luật biến hóa và phát triển, là sức sống mãnh liệt, đã thành lập vũ trụ, điều hành vũ trụ, và bảo vệ duy trì sức sống của vạn vật. Thế gian biểu hiện sự hài hòa tuyệt vời theo sự biến hóa khách quan của “Y Duyên Tánh”. Vậy, các bạn thân ơi, đây có phải là một bức tranh puzzle tuyệt vời không?
18 Tháng Giêng 20237:43 CH(Xem: 2180)
Đất trời quê hương đang vào xuân, mong gởi một món quà nhỏ tặng cho bạn tri âm, mùa xuân trong tâm mình.
10 Tháng Tám 20227:09 SA(Xem: 2505)
Sự thật muôn đời: hễ cái gì có sinh ra, thì phải có lúc chấm dứt, biến mất, hoại diệt. Nhưng dường như chúng ta chưa chấp nhận sự thật này. Nên chúng ta buồn khổ vì bệnh. Các bạn ơi, như vậy bệnh có phải chỉ là ảo giác ngôn ngữ?
27 Tháng Bảy 202211:15 SA(Xem: 2776)
Các em có lần tâm tình: cô ơi, trước khi cô nghỉ ngơi, cô hệ thống lại con đường từ đầu tới cuối cho tụi con theo đó mà đi. Thiệt ra có con đường nào đâu. Tu là thấy ra cái tâm của chính mình thôi. Chính mình đang ở trong cái tâm của mình. Con đường nào khác nữa? Là đã phóng ra ngoài, tìm cầu cái gì bên ngoài là đi lạc rồi.
20 Tháng Bảy 20225:14 CH(Xem: 2508)
Làm sao sống hài hòa với thế gian? Các bạn ơi, đâu có gì bí hiểm. Thấy “cái đang là”. Đó, cái đáp án, đơn giản quá, mà sao áp dụng khó quá phải không? Chỉ cần biết “cái đang là” thôi là tâm trong sáng tức khắc. Khi ta nghĩ tới “cái phải là”, lập tức ta rơi vào biển khổ cuộc đời, ta bị trói buộc, hay ta đang trói buộc người khác.
14 Tháng Bảy 20228:13 SA(Xem: 2428)
84 ngàn pháp môn có nghĩa là không có pháp môn. Vì sao vậy? Đi cách nào cũng vào nhà, vì nhà là sẵn có, là của riêng mình. Ta đang ở trong nhà, luôn luôn đang ở trong nhà. Chỉ là mình không tin sự thật này, nên mình bôn ba tìm kiếm đâu đâu. Hãy sống hồn nhiên, thật tự nhiên, không cần thêm gì hết, là mình đang ở trong nhà của mình.
29 Tháng Sáu 202212:30 CH(Xem: 2849)
Tất cả các vị thánh tăng đều có Giới đức, Định lực và Tuệ lực tròn đầy. Nhưng những phương tiện đầu tiên có hơi khác nhau: ngài A nan thì bước vào bằng ngõ đa văn, ngài Revata thì hạnh sống nơi rừng núi hoang vắng, ngài Anuruddha thì bằng thiên nhãn, ngài Mahā Kassapa thì hạnh đầu đà, ngài Mahā Moggallāna thì trí tuệ biện tài, ngài Sāriputta thì điều phục tâm v.v...Mỗi người mỗi vẽ, quy tụ lại như một vườn hoa có trăm đóa khác nhau, hoa nào cũng tròn hương, tròn sắc.
22 Tháng Sáu 20221:22 CH(Xem: 3082)
Hôm nay học lại gương sáng của người xưa, gương sáng vẫn muôn đời là gương sáng. Ánh sáng chỉ sáng cho những ai nhìn thấy. Ánh sáng của trí tuệ muôn đời vẫn thầm lặng chiếu soi trần gian, như ánh trăng kia thầm lặng sáng trong đêm dài cuộc đời.
14 Tháng Sáu 20225:56 CH(Xem: 2944)
Ngài Anuruddha, đã gieo căn lành từ nhiều đời trong quá khứ, đời này sinh ra trong gia đình, dòng họ giàu sang, lại cùng thời với đức Phật, anh em chú bác với đức Phật, xuất gia rất sớm, không vướng bận vợ con, đầy đủ thuận duyên, trở thành một vị thánh đệ tử, quan sát cả ngàn thế giới mà chỉ như người đứng trên lầu cao nhìn xuống thế gian.
07 Tháng Sáu 202210:23 SA(Xem: 2470)
Người biết sống một mình là người luôn an trú trong chánh niệm. Tuy nhiên đối với đa số con người, xa lánh nơi ồn ào náo nhiệt là duyên thuận lợi hơn trong bước đầu tu tập.
01 Tháng Sáu 20226:59 CH(Xem: 2635)
Các bạn ơi, đây là một tấm gương sáng, một con đường tu học mà ngài A Nan gởi gắm lại cho đời. Con đường của trí tuệ, cũng dẫn hành giả tới giải thoát.
24 Tháng Năm 202212:23 CH(Xem: 2632)
Chợt tỉnh giấc nửa đêm, nhìn ra khung cửa sổ, trời sáng, trắng trong, mặt trăng tròn treo lơ lửng giữa trời không mây. Hôm nay là một đêm trăng mùa Phật đản sinh. Khép mắt lại, nhìn thấy một bức tranh thiệt đẹp giữa rừng, giữa một cảnh rừng, trong một đêm trăng sáng, cũng một đêm trăng tròn sáng như đêm nay
17 Tháng Năm 20221:38 CH(Xem: 2851)
Nhưng có một cái không xa rời mình, đó là cái tâm, tâm đời thì tái sanh để tiếp tục lặn hụp trong biển ái, biển khổ; nếu là tâm trong sạch thì tiếp tục tu học cho tới khi hoàn hảo là bước lên bờ. Bấy giờ trên bến bờ bình an, thấy ai giơ tay vẫy gọi, ta mới tới cầm tay dắt lên bờ. Còn những ai mải mê đắm đuối trong sóng nhấp nhô, thì ta có làm gì hơn nữa được đâu, phải không các bạn ơi!
11 Tháng Năm 20222:50 CH(Xem: 2756)
Pháp môn là cái cổng để đi vào học, hiểu và thực hành Pháp. Pháp là chân lý, cũng là tất cả hiện tượng thế gian. Nói như vậy, chúng ta có thể tưởng là hai thứ khác nhau. Không, chúng chỉ là một. Chân lý hiển lộ ra qua mỗi hiện tượng thế gian, mỗi hiện tượng thế gian chính là chân lý. Ta cũng là chân lý, chân lý cũng hiển lộ qua ta. Ta cũng là tất cả chân lý. Tất cả đều bình đẳng: đều vô thường, đều vô ngã, đều duyên sinh, đều trống rỗng, đều như huyễn, đều như như bất động. Tất cả đều là cái vô sanh, nên bất tử.
04 Tháng Năm 202212:31 CH(Xem: 2861)
Đức Phật nói nước mắt con người chảy thành biển cả mênh mông, còn tiếng cười của hai anh em mình chỉ đong đầy có hai cái lu thôi. Nước mưa thì vẫn trong vẫn mát. Mùa xuân cũng vẫn mát vẫn trong, muôn đời.
27 Tháng Tư 20223:46 CH(Xem: 2930)
“Cô nghĩ sao về cái Chết?”. - Chợt nghĩ tới mình, bước đường đời đã tới mức cuối, rồi nghĩ tới các bạn. Cái cầu mình sẽ phải đi qua, vậy mình chuẩn bị hành trang nào, sẵn sàng bước tới mấy nhịp cầu “đoạn trường” đó?
20 Tháng Tư 202210:17 SA(Xem: 3398)
Cho nên tham sân si cũng biểu hiện tất cả những chân lý thường hằng của vạn pháp. Chúng là vô thường, là khổ, là vô ngã, bản thể trống không, như huyễn mộng, là như như bất động, là bình đẳng với vạn pháp.
30 Tháng Ba 202212:56 CH(Xem: 2527)
Các bạn ơi, nếu mỗi người đã biết chăm sóc ngôi vườn nhà mình hoa lá xanh tốt, thì cũng nhớ chăm sóc vườn tâm của mình, hoa trí tuệ, lá từ bi, mùa nào cũng sẵn có để dâng hiến cho đời.
24 Tháng Ba 202210:40 SA(Xem: 3028)
Tâm là một dòng diễn tiến, luôn tuôn chảy, vì nó chỉ là dòng Biết, hay dòng Nhận thức rõ ràng, khi nó không còn bị ô nhiễm thì nó sẽ trong sạch, và sẽ phải chiếu sáng... Tâm chiếu sáng, ta có thể biết phương cách sống thảnh thơi an lạc, và giúp người khác cũng sống thảnh thơi an lạc.
16 Tháng Ba 202210:41 SA(Xem: 2800)
Kết luận là phải có trí tuệ phi thường mới dám cắt đứt vòng xích sắt của tham ái, thoát ra khỏi ngục tù vô minh. Vô minh đồng nghĩa với khổ đau. Trí tuệ siêu vượt đồng nghĩa với tự do, an lạc, giải thoát. Trí tuệ siêu vượt thông suốt bản thể cuộc đời là trống không, là như huyễn ảo, thì có còn muốn nắm bắt cái gì của thế gian nữa không, hở các bạn?
09 Tháng Ba 20224:24 CH(Xem: 2840)
Những ai theo đúng con đường của đức Phật. quăng cái gánh “tài, sắc, danh, thực, thùy” xuống, thì cũng sẽ đạt được tâm nhẹ nhàng, thảnh thơi, nơi nào mình sống cũng là :”An lạc thay!”
03 Tháng Ba 20228:44 SA(Xem: 2758)
Tới đây, chúng ta đã thấy việc lễ lạy của bồ tát Thường Bất Khinh ban đầu mình thấy như theo tục đế bát nhã, lần hồi đi tới chân đế bát nhã rồi. Tục đế bát nhã khi ta nói bồ tát lễ lạy Phật tánh của mỗi người, chứ không phải lễ lạy cái thân vật chất và cái tâm đời của người. Còn phân biệt thân và tâm, thiện và ác. Lần hồi ta không phân biệt nữa, khi ta lễ lạy “cái đang là” , “cái như vậy”, khi ta thấy vô lượng đức Phật hiện tiền và ta đang “thân cận cung kính cúng dường vô lượng đức Phật”.
24 Tháng Hai 202210:57 SA(Xem: 3109)
Tâm mình, giống cái tiệm thuốc Bắc, hay giống cái nhà, hay cái kho chứa là nói bình dân. Kinh sách thì nói là Alaya Thức, hay Tàng thức, hay Như Lai tạng, là tổng quát tất cả những gì tạm cho là phi vật chất trong con người.
16 Tháng Hai 20228:50 CH(Xem: 2964)
Vậy có sinh không, có diệt không? Không. Sống là năng lượng, là chuyển động, là biến hóa. Nguồn sống của vạn pháp không sinh không diệt bao giờ.
10 Tháng Hai 20228:50 SA(Xem: 3259)
Chí xuất thế xuất trần mình vẫn phải giữ cứng cỏi ngang nhiên như thân cây tiêu cổ thụ kia, nhưng đối diện với giông gió trong đời thì chúng ta cẩn thận thấp mình xuống, càng sát đất càng tốt, chúng ta nép sát vai nhau, nương tựa bóng che của Phật Pháp Tăng thường trụ mà sống, thì có gió bão nào thổi lung lay chúng ta được.
10 Tháng Hai 20228:10 SA(Xem: 2642)
Hôm nay, là mùa xuân. Đất trời cũng chuyển mình. Tổ đình năm nay chưa có hoa đào, hoa mai vàng chỉ mới ra búp non. Chỉ có thủy tiên đơm hoa trắng muốt, thoảng hương tinh khiết, thầm lặng dâng hiến cho đời hương sắc của mình. Có ai nghe tiếng hát của hoa thủy tiên, giữa đất trời bao la mùa xuân?
25 Tháng Giêng 20221:50 CH(Xem: 2935)
Hi vọng, theo những ngày xuân mới sắp đến, chúng ta sẽ đặt một dấu chấm cuối cùng cho những ưu tư, buồn phiền, những vụn vặt, sai sót, trong năm cũ.
25 Tháng Giêng 202211:42 SA(Xem: 2555)
Mùa xuân cũng vậy, không bao giờ chấm dứt, trong tâm mỗi người. Dù cho nó có tên là hạ, thu, hay đông đi nữa, nó cũng là xuân. Khi mình gọi là Xuân thì là Xuân của mình. Khi mình không gọi gì hết thì không có mình, cũng không có xuân, và cả thế gian cũng biến mất.
25 Tháng Giêng 202210:12 SA(Xem: 2484)
Dhamma chính là khuôn vàng thước ngọc Đức Phật để lại cho đời. Chúng ta thừa tự Dhamma, như là tấm bản đồ kho tàng hạnh phúc, vậy các bạn ơi, chúng ta cùng nhau tiến bước, bản tâm chính thật nơi mình.
19 Tháng Giêng 20229:08 SA(Xem: 3268)
Nếu tâm chưa chiếu sáng, có nghĩa là tâm chưa tĩnh lặng, tâm chưa tĩnh lặng vì tâm chưa trong sạch, tâm chưa trong sạch vì tâm chưa trống rỗng.
12 Tháng Giêng 202210:45 SA(Xem: 3180)
Như vậy bài học của lửa, nước, gió, mây là gì? Ta phải có trí tuệ để biết sống tốt, hữu ích cho mình và cho người khác. Sống hài hoà, trừ diệt hẵn tâm tham, tâm sân, tâm si. Ba thứ tâm này có sức tàn phá, hủy diệt tất cả thế gian, đưa tới khổ đau mà thôi. Không những trong đời này mà còn khổ đau trong nhiều đời sau nữa.
05 Tháng Giêng 20229:53 SA(Xem: 3725)
Hôm nay ngẫm nghĩ lại tất cả những công việc nhọc nhằn vất vả của mình trên con đường tu chỉ là làm sao nhớ và làm sao quên. Thêm một vấn đề cũng quan trọng là nhớ cái gì và quên cái gì.
30 Tháng Mười Hai 20218:07 SA(Xem: 3224)
Hôm nay, mùa tưởng niệm Thầy Tổ, xin khơi lại ngọn lửa sáng mà Thầy đã truyền lại cho chúng ta trong suốt 25 năm nương tựa nơi quê hương thứ hai này.
26 Tháng Mười Hai 202111:30 SA(Xem: 3592)
Tăng Đoàn phải hòa hợp, đây là thước đo công phu tu tập của mình. Nếu chưa hòa hợp là mình chưa đủ Trí Tuệ và Từ Bi.
21 Tháng Mười Hai 20214:21 CH(Xem: 3222)
Những tuồng hát mang tên Tâm chấm dứt. Hãy ngủ đi, những đào kép quấy nhiễu đời, tấm màn nhung đỏ đã kéo qua. Bây giờ là vắng lặng, tịch diệt, và ánh sáng.
08 Tháng Mười Hai 20219:22 SA(Xem: 4061)
Kính thưa Thầy, dù nói bao nhiêu cũng không đủ diễn tả cái trí như núi và cái tâm như biển của một thiền sư.
08 Tháng Mười Hai 20217:43 SA(Xem: 3155)
Mấy đêm liền, nửa khuya tỉnh giấc, mở hé mắt trông ra trời, lại gặp trăng. Cám ơn trăng, đã tới thăm mình. Trăng cười, cả phòng đẫm trong ánh sáng an lạc.... Có phải thế không trăng ơi? Vậy mà sao mình hững hờ, không biết.
01 Tháng Mười Hai 202111:03 SA(Xem: 4153)
Người cha cao thượng của thế gian, ở đâu đó, ngài có mỏi mắt chờ đợi những đứa con lưu lạc chưa trở về nhà?
01 Tháng Mười Hai 202110:41 SA(Xem: 3596)
Như thế, Định và Huệ không thể tách rời nhau. Hễ Định vững chắc thì phát huy Huệ, hễ Huệ thông suốt thì tâm không dính mắc với thế gian, tức là tâm Định, bất động trước tám ngọn gió đời.
24 Tháng Mười Một 202112:54 CH(Xem: 3840)
“Chân thật” rất quan trọng nó không những là đức hạnh, nó cũng là trí tuệ, nó cũng là cửa dẫn tới niết bàn nữa.
23 Tháng Mười Một 202111:00 CH(Xem: 3145)
Giới, Định, Tuệ chỉ là ba chữ thôi, là phương tiện, Đức Phật bày ra để hướng dẫn nhiều căn cơ chúng sanh, cũng như Bát chánh đạo, Thất giác chi, quy y, xuất gia ...Tất cả là ngôn ngữ, là lời, do Đức Phật tạm bày ra. Chúng ta không nên cố chấp vào văn tự, mà phải hiểu cái gì ẩn sâu bên trong văn tự.
17 Tháng Mười Một 20212:00 CH(Xem: 3562)
Đó, xứ mộng xứ mơ, cõi bình an của mình là cái tổ đình này, mà cũng là cả thế gian nữa. Làm sao có đến có đi đâu, làm sao có sống hay chết? Đi đâu thì cũng trong thế gian, sống hay chết cũng là quanh quẩn trong xứ mộng xứ mơ này.
06 Tháng Mười Một 20217:42 SA(Xem: 3454)
Hôm nay nhắc lại chuyện đời xưa, mới có mấy năm thôi, mà sao lâu như cả trăm năm vậy. Ngày vui qua mau. Hai mươi năm. Chưa kịp mừng ngày kỷ niệm hai mươi lăm năm thì rủ nhau đi hết. Mùa thu đang tới, rồi mùa xuân, rồi lại mùa thu...Bây giờ, chỉ còn hai chiếc lá vàng. Hắt hiu trên cành.
03 Tháng Mười Một 202111:33 SA(Xem: 3884)
Kết luận, bước đột biến, hay là ngộ, phải có một lần hay nhiều lần trên con đường tu, thì mình mới mong bước vào nhà thiền, mình sẽ thong dong bước tới mãi, không còn chướng ngại trong tâm nữa. Nếu chưa nhận ra bản tâm, thì mình còn đứng ngoài cổng,...Hễ thấy rõ bản tâm, tự nhiên cái ngã phai tàn.
27 Tháng Mười 20218:21 CH(Xem: 3821)
Các tông phái, các vị thiền sư, các phương tiện giáo hoá... là pháp hữu vi, có sanh có diệt. Còn chân lý thì vô vi, thường hằng, không sinh diệt.
20 Tháng Mười 20218:29 CH(Xem: 3627)
Thiền Tông Trung Hoa được xem như bắt đầu từ Sơ Tổ là ngài Bodhidharma, người Ấn Độ, qua tiếng rống sư tử, thức tỉnh con người trở lại bản tâm, nhận ra bản tánh, trống rỗng, tịch diệt, chiếu sáng của mỗi người.
13 Tháng Mười 20211:17 CH(Xem: 3814)
Tất cả các bộ phái thời đó trong hai dòng truyền thừa lớn này đều giữ gìn những Pháp tu căn bản từ đức Phật Thích ca và cùng hướng tới mục tiêu cuối cùng là thoát khổ, giác ngộ và giải thoát.
06 Tháng Mười 202112:25 CH(Xem: 4139)
Phật dạy chí thiết những lời sau cùng trước khi giã từ thế gian: “Phải tự mình là ngọn đèn soi sáng chính mình”. “Phải nương tựa nơi Chánh Pháp”. “Không nương tựa nơi ai khác, hay một vật gì trên đời” - Vì “Tất cả thế gian là vô thường”.
27 Tháng Chín 20219:42 SA(Xem: 3898)
Tại sao tôn giả Bhaddiya đi tới nơi nào cũng nói: “Ôi an lạc thay!”. Các vị tỳ kheo khác, nhìn quanh quất, chỉ thấy khu rừng vắng, thấy gốc cây, thấy ngôi nhà trống, có gì vui đâu, họ lại suy đoán tôn giả Bhaddiya nhớ lại đời sống giàu sang vương giả khi xưa. Mình nhận ra ngay tâm người đời, thích suy luận chủ quan.
23 Tháng Chín 202110:53 SA(Xem: 3827)
Cuộc đời của mỗi người cũng là những dòng tuôn chảy không bao giờ ngừng. Tất cả, từ sức khỏe, tuổi trẻ, hạnh phúc, người thân, cũng tuôn chảy hoài, theo con đường một chiều: sanh- già- bệnh- chết... Mãi mãi, cho tới khi nào tỉnh giấc, nhìn thấy còn có một dòng tuôn chảy khác, ngược lại với mình, và mình đủ sáng suốt để biết đó mới là dòng tuôn chảy tới bến bờ bình an, hạnh phúc thực sự.
15 Tháng Chín 20215:50 CH(Xem: 3742)
Từ lâu rồi, cây tiêu đã nhắc mình nghệ thuật sống “tùy duyên mà bất biến”. Thân cây vững vàng, chắc nịch, vươn lên sừng sững với trời cao. Mặc cho gió mưa, thân cũng không lay động. Thân cây này thế nào cũng có lõi cứng.Trong kinh về “Thí dụ Lõi Cây”, Đức Phật so sánh mục tiêu cuối cùng của đời sống Phạm hạnh là Giải thoát, tương tự “lõi cây” là phần giá trị nhất của cây. Lõi cây ẩn mình trong giữa thân cây, khó thấy, khó tìm. Giải thoát cũng trừu tượng, khó tìm khó thấy. Tuy trừu tượng nhưng phải kiên cố, vững bền, không lay chuyển....
08 Tháng Chín 20217:40 CH(Xem: 4320)
Từ khi có mình trên thế gian, vô số kiếp rồi, nó vẫn chung thủy, luôn ở bên mình, nhắc nhở cái tốt, cái lành, mình có khi phụ bạc nó, hờ hững nó, mà nó vẫn chung thủy. Nó là ai vậy? Là cái Biết, là cái Tâm. Vậy các bạn ơi, mình hãy nhớ sống trọn vẹn từng giây phút, với người bạn tri kỷ thầm lặng, trong sáng, và chung thủy này.
01 Tháng Chín 202110:13 SA(Xem: 3705)
... có hai căn cơ khác nhau khi xuất gia: 1- Căn cơ người phàm phu: xuất gia vì lý do: - Lão suy vong - Bệnh suy vong - Tài sản suy vong - Thân tộc suy vong 2- Căn cơ người có trí tuệ: xuất gia vì lý do: - Thế giới là vô thường, đi đến hủy diệt - Thế giới là vô hộ, vô chủ - Thế giới là vô sở hữu, cần phải ra đi, từ bỏ tất cả -Thế giới là thiếu thốn, khao khát, nô lệ cho tham ái...
24 Tháng Tám 202111:33 SA(Xem: 4332)
Và bạch Thế Tôn, con từ bỏ tâm của con, và sống thuận theo tâm của những Tôn giả ấy. Bạch Thế Tôn, chúng con tuy khác thân nhưng giống như đồng một tâm.
17 Tháng Tám 202110:31 SA(Xem: 3864)
Tựa bài mới nhìn thấy, có thể các bạn sẽ cho là quá cao xa, bao quát, viển vông. Đúng vậy, trong phạm vi vài trang giấy làm sao trình bày đầy đủ vấn đề này. Chỉ bàn tới phương thức sống thôi cũng cần một quyển sách, huống chi dám ghi là “nghệ thuật sống”. Vì thế, mình chỉ xin giới hạn lại trong phạm vi cái nhìn của Phật giáo về phương thức sống của hàng bồ tát, thuật ngữ là “tứ nhiếp pháp”.
17 Tháng Tám 202110:26 SA(Xem: 3829)
Kết luận của mình, cũng là câu nói của nhóm thiền sinh kỳ cựu của Thầy là: “Không trả giá!” khi sống trong đời. Sao vậy? Khi người ta nói giá nào là họ muốn giá đó. Mình đồng ý giá đó, là người ta sẽ vui, phải không? Người tu là luôn luôn làm cho người khác vui. Vậy thì “không trả giá”. Các bạn ơi, vị Thầy thì hiểu tâm ý của đệ tử, mà người đệ tử làm sao hiểu thấu được tâm lượng bao la của vị Thầy.
11 Tháng Tám 20211:06 CH(Xem: 4383)
Tại sao có người nói rừng Pháp toàn là cỏ cây hoa lá tươi thắm muôn màu, ngọc ngà châu báu tràn lan, pháp âm chư Phật vẫn luôn tuôn chảy. Nhưng tại sao có người vẫn băn khoăn sao mình đi hoài mà chưa thấy kho tàng ở đâu, chưa gặp chư Phật đang thuyết pháp, sao mình vẫn mù mờ, đường nào là đường dành cho mình? Đường đời thì muôn vạn nẻo, đường tu sao cũng muôn vạn nẻo?
04 Tháng Tám 20213:24 CH(Xem: 3955)
Với cái tâm hiểu biết, thực sự có trí, mình mới nhận ra mỗi người mang nợ cuộc đời và thế gian quá nhiều, không kể ra hết được. Ngay cái sự hiểu biết này, suy gẫm kỹ, cũng là một cánh cổng bước thẳng vào hạnh phúc rồi.
04 Tháng Tám 20213:18 CH(Xem: 3743)
Đọc cái tựa bài, có thể các bạn sẽ ngạc nhiên, tự hỏi: “Giải thoát là...giải thoát, sao lại có cái khuôn đóng khung nó lại? Có mâu thuẫn không?”...
27 Tháng Bảy 20219:05 CH(Xem: 3815)
Con đường tu mỏng như sợi chỉ, mình phải đi cẩn trọng, làm sao cho thăng bằng: Giới- Định- Tuệ tròn đầy, thì mới không bị rơi rụng nửa chừng....
27 Tháng Bảy 20218:46 CH(Xem: 3530)
Trong các khóa tu, mình vẫn thường nói “Không gì đơn giản bằng Thiền!”..... Con đường Thiền này không bắt mình phải tọa thiền hằng giờ, hay phải thuộc lòng, đọc tụng kinh sách, không phải lễ bái, cầu nguyện, các bạn có đồng ý là: “không gì đơn giản bằng Thiền” chưa?...
21 Tháng Bảy 20218:33 SA(Xem: 3755)
Con người vẫn còn choáng váng trong môi trường tiến bộ vượt bực của khoa học, chinh phục không gian, khám phá vũ trụ. Nhưng tiếc là con người vẫn chưa thực sự khám phá cái tâm của chính mình, chưa hiểu nó, chưa trở về sống hài hoà trong bản thể tâm trong sáng của chính mình.
21 Tháng Bảy 20218:29 SA(Xem: 3894)
Con thiêu thân cứ thấy ánh sáng là bay thẳng vào, bóng đèn nóng nên cứ ngả ra chết tức khắc, nên mình mới đặt tên nó là con thiêu thân. Không biết bản năng nó thiệt là sao, nó tìm gì trong ánh sáng đèn? Thấy con này chết mà sao con khác cũng cứ bay vào?
14 Tháng Bảy 20213:09 CH(Xem: 3995)
Các bạn ơi, tại sao kinh nói rõ ràng như vậy mà chúng ta không vâng lời? Nguyện xin cho con người vâng lời chư Phật, cũng như con người rất ngoan ngoãn vâng lời cái máy laptop hay những máy móc khác của thế gian.
14 Tháng Bảy 20212:54 CH(Xem: 4109)
Nhớ ngày xưa Thầy có dạy ngắm trăng. Thầy nói trong kinh có phương thức Quán nhật nguyệt, Quán ánh sáng, có Nhật triền tam muội. Rồi Thầy kể những kinh nghiệm tu tập trong thời gian Thầy gọi là “nhập thất bất đắc dĩ”.
07 Tháng Bảy 20214:13 CH(Xem: 3812)
Con đường ngõ cụt. Chính là con đường đời. Con đường của danh, tiền và tình. Con đường của dục, của tham và ái. Để cả cuộc đời ngắn ngủi của mình phục vụ cho tình, tiền và danh, rồi ra đi tay không. Khác nào con dã tràng ở biển đông.
07 Tháng Bảy 20214:10 CH(Xem: 3609)
Cuối cùng, con đường tu chỉ ở trong một sát na. Một sát na tỉnh thức. Một sát na biết sống. Là sát na đang là. Lúc nào cũng an trụ trong sát na đang là. Là an trụ niết bàn.
29 Tháng Sáu 20214:10 CH(Xem: 4406)
Xưa thiệt là xưa, thời những vua Hùng Vương mới dựng nước, có một vua Hùng Vương nhận một chàng thanh niên tài giỏi làm con. Nhưng về sau, vì hiểu lầm, vua đày Mai An Tiêm, vợ và con ra một hoang đảo...
29 Tháng Sáu 20214:01 CH(Xem: 5223)
Trọn câu “Tâm bình thường thị Đạo” có nghĩa: chính tâm bản thể là trong sáng, thênh thang, trống rỗng, là thể tánh giác ngộ, là chân như tánh, là không tánh...
23 Tháng Sáu 20218:08 SA(Xem: 3993)
Có người nói đây là thời mạt pháp rồi. Nhưng giáo pháp vẫn hiển hiện khắp nơi, Tam Bảo vẫn thường trụ trên thế gian, thì vẫn là chánh pháp. Vậy ai không nhìn thấy Tam Bảo, thì đối với người đó, bây giờ là thời mạt pháp rồi.
23 Tháng Sáu 20217:54 SA(Xem: 4107)
Nguồn suối trí tuệ này chuyển hóa tất cả, trở thành nguồn suối trong veo của hạnh phúc an vui cho người nào chịu đẳm mình trong dòng nước mát rượi của tâm. Vậy ta hãy mau quay về suối nguồn hạnh phúc, chính thật là Tâm mình.
15 Tháng Sáu 20215:28 CH(Xem: 4306)
Các bạn có bao giờ nhìn ngắm những giọt nước mưa đọng lại trên lá, trên hoa sau một cơn mưa rào? Mây vừa tan thì mặt trời xuất hiện, những tia nắng xuyên qua cành lá, chiếu sáng lên những giọt mưa, long lanh, lấp lánh...
10 Tháng Sáu 20218:03 SA(Xem: 4202)
... dù chúng ta bước vào con đường chuyển hóa tâm mình, bằng cửa nào cũng vậy, chúng ta vẫn phải trắc nghiệm lại mình, tròn đủ ba mặt: Giới- Định- Huệ đồng thời, mới là giải thoát.
02 Tháng Sáu 20212:22 CH(Xem: 4746)
Hôm nay, xin giới thiệu phương thức tu tập đơn giản, không đòi hỏi “Định hay Tuệ”, đó là Niệm Phật, Niệm Pháp, Niệm Tăng.
69,256