NGỒI CHƠI
Ngồi chơi phải thật ngồi chơi
Ngồi mà không có một lời nói năng
Miệng khép lại hai hàm răng
Lưỡi thì thư giản để tăng không lời
Lưỡi khóa cơ chế nói lời
Khi đã :”đớ lưỡi”, thì lời còn đâu !
Ngồi chơi đừng luận bao lâu
Khi ngồi xuống, là bắt đầu “ngồi chơi”
Ngồi chơi, phải thật ngồi chơi
Ngồi mà không nghĩ mọi nơi, khắp cùng
Ngồi mà không thấy chập chùng
Núi đồi, phố thị với cùng bốn phương...
Ngồi như vậy mới đúng đường
Con đường thiền định ta đương thực hành
Ngồi mà không nổi tam bành
Dù ồn ào hay tranh giành xung quanh
Ngồi như bức tượng, bức tranh
Tâm luôn tĩnh lặng, tam bành biến ngay
Ngồi mà vẫn biết, vẫn hay
Biết, hay, mà không lung lay tâm này
Ngồi chơi như vậy ngày ngày
Năm này tháng nọ, tâm ngay thẳng hàng
Ngồi như vậy sẽ thấy rằng
Không chóng thì chày, tâm càng tịnh yên
Thời gian nhanh hơn hỏa tiễn
Chúng ta hãy nên tiết kiệm từng giờ
“Ba Vạn Sáu Nghìn Ngày ơi !
Nhanh hơn giấc mộng ở nơi chốn này!!!
Người ơi! không chóng thì chầy
Không mau thì chậm, thân này ra sao?
Ai ai cũng biết ra sao !
Tuy rằng không nói, nhưng ai cũng tường !!!
San Jose 7 / 23 / 2023
Không Lạc
Send comment