HỘI THIỀN TÁNH KHÔNG TRUNG ƯƠNG

DD0505 Diệu Nhân: THIỀN TRONG ĐỜI SỐNG

08 Tháng Ba 20239:21 CH(Xem: 989)

THIỀN TRONG ĐỜI SỐNG


blank
Khi nhận được tin mẹ đau nặng, tôi vội vã mua vé bay về thăm mẹ.  Mẹ tôi nay đã 93 tuổi, cái tuổi mà tôi không thể chần chờ khi nghe tin không lành.  Trước khi về, tôi xin gặp Thầy để ngài khai thị cho tôi.  Thầy dặn dò vài điều quan trọng cần làm, nhất là nếu mẹ lâm chung.  Nhưng điều quan trọng nhất mà tôi phải luôn ghi nhớ là: “Con phải luôn an trú “trong đó” (tâm Tathà) để độ mẹ con”.  Cầm lá bùa hộ mệnh đó trong tay tôi lên đường.

Trong suốt chuyến bay dài thăm thẳm, tôi vẫn luôn ghi nhớ lời Thầy.  Xung quanh nhiều hành khách đang say ngủ, nhiều người xem phim, tôi vẫn ngồi ngay ngắn dù trong cái ghế chật hẹp để tọa thiền... Hết giờ ngủ rồi lại đến giờ ăn, hết giờ ăn rồi lại đến giờ ngủ, đổi chuyến bay... Cuối cùng máy bay đã hạ cánh an toàn trên phi đạo với những tiếng thở phào nhẹ nhõm của hành khách.  Tôi bước ra khỏi phi cơ, đầu óc tỉnh táo dù đã không ngủ trong suốt thời gian dài của chuyến bay.

Tùy miên

Mẹ tôi thiêm thiếp ngủ cả ngày lẫn đêm, ngoài những lúc ăn uống và làm vệ sinh cho mẹ, tôi vẫn ngồi cạnh bên, vừa thiền vừa canh chừng mẹ.  Tôi vẫn luôn nhớ lời Thầy dặn dò “phải an trú...”   Những lúc nghe mẹ rên siếtđau đớn hay mê sảng tôi lại nói thầm: “thầm nhận biết...Không nói...”  Một hôm trong giấc ngủ, tôi bỗng nghe mẹ tôi nấc lên: “Ông nói dối tôi, ông dụ dỗ tôi, bảo mình chỉ vào Nam vài tháng chơi cho biết rồi về...vậy mà rồi đi luôn...”  Có giọt nước mắt ứa ra trong khoé mắt mẹ.  Tôi lay mẹ tôi dậy dỗ dành: “Má, má thức dậy uống nước nha, hay uống sữa... Má muốn uống trà không để con pha...”   Cơn mộng qua đi... 

Tôi ngồi nhìn mẹ, cảm thương.  Mẹ lấy chồng khi tuổi mới mười ba.  Mẹ tôi thường kể về cái đám cưới nhà quê, người ta khiêng võng cho mẹ nằm vì đường xa.  Họ nhà trai đến rước dâu từ 4, 5 giờ sáng để còn kịp về nhà chồng làm lễ đón dâu trong giờ “hoàng đạo”.  Tôi nghĩ chắc mẹ còn bé con quá, nên được nhà chồng thương yêu như con đẻ.  Phải rời mái ấm gia đinh chồng để di cư vào nam là một nỗi đau không thể nào nguôi đi trong lòng mẹ tôi.  Những câu chuyện mẹ tôi thường kể về bà nội, và các chị em trong gia đình chồng, mà hiếm khi nói về bên ngoại, cho tôi hiểu rằng mẹ rất ít khi được về nhà viếng thăm cha mẹ đẻ, và bù lại mẹ tôi rất được gia đình chồng thương yêu...

Có điều tôi không hiểu vì sao vào Nam đến nay đã hơn 60 mươi năm rồi, mặc dù cuộc sống không đến nỗi nào... mà mẹ tôi vẫn còn ray rứt vì nỗi xa quê.  Cả cái đám cưới đã 80 năm qua, mẹ tôi vẫn còn nhớ như in.  Những lúc còn khoẻ mạnh, mẹ tôi thường nuối tiếc cuộc sống ngoài kia, kể lể này nọ, tôi chỉ biết nghe, chẳng hình dung được gì, kể cả bà nội kính yêu mà mẹ tôi nói bà rất thương tôi, bế suốt cả ngày!!! 

Những cơn mê sảng như thế vẫn thường xảy ra, và hầu hết là những mẫu đối thoại về quê nhà mà tôi không hình dung được, bởi nó không hề có trong ký ức tôi để tự nó trồi lên hay để tôi có thể cố tình gợi lại.  Bây giờ tôi mới hiểu một cách thấu đáo rõ ràng về hai từ: “Tùy miên”...

Có lúc tọa thiền, tôi đã khởi ý “mình thử gợi lại những kỷ niệm vui hay buồn và những hạnh phúc hay khổ đau nổi bật nhất trong đời, xem lúc cận tử nghiệp cái gì sẽ trồi lên...”   Cuộc đời tôi thăng trầm - vinh nhục, ấm no - đói khát đều có đủ.   Thật đáng mừng vì tôi không khởi được niệm nào trong quá khứ gần hay xa một cách rõ ràng cả, thỉnh thoảng hai từ Không Nói lại vô tình hiện lên.  Mỗi ngày tôi mở máy nghe hát bài kinh “Nhất dạ hiền giả” vài lần để tự nhắc nhở mình và cả mẹ nữa: Quá khứ không truy tìm, tương lai không ước vọng; Quá khứ đã đoạn tận tương lai lại chưa đến... Với sự tu tập miên mật theo bước chân Thầy, tôi đã nhìn lại quá khứ với tâm rộng mở hơn, dẫu còn hay mất, thương yêu hay thù hận, tất cả chỉ là huyễn mộng; hiểu được như thế, hy vọng tôi không bị căn bệnh “tùy miên” hoành hành khi rời bỏ thân xác này ra đi...

Kiết sử

Những lúc tỉnh giấc, mẹ tôi thường dặn dò: “Mẹ chết, con đem mẹ về XĐ, thờ ở từ đường bên nội nhé, để mẹ ở phiá bên trái, cạnh bà nội ấy!”  Tôi cố giải thích “Má ơi, ngoài bắc bây giờ đâu còn ai, má về đó ai mà thờ cúng... Mà quê má ở DH, sao má lại đòi về XĐ?”  Mẹ tôi nói: “Sống thì ở nhà cha, lúc chết thì về làm ma nhà chồng!”  Tôi kêu lên kinh ngạc:  “Má không về với Phật sao mà về làm ma nhà chồng?”  Mẹ tôi lại giải thích “thì ông bà mình vẫn bảo như vậy con ạ”... Dù tôi có nói dông dài hay lý luận thế nào đi chăng nữa, mỗi lần tỉnh giấc, mẹ tôi vẫn lập lại: “đưa mẹ về XĐ, thờ ở từ đường bên nội”.

Tôi vẫn nghe Thầy và Ni Sư giảng “kiết sử là những sợi dây truyền thống văn hoá, luật lệ trói buộc mình, bắt mình phải tuân theo thế này thế nọ...”   Đáng sợ quá...tôi thật sự không muốn bị trói buộc kiểu này.  Tôi có cuộc sống của tôi, tôi có quyền chọn lựa con đường tôi muốn đi, con đuờng giải thoát thênh thang ra khỏi sáu nẻo luân hồi...

Tôi học được ở đâu đó một câu “châm ngôn” mà tôi cho là rất hay: “Kiết sử tùy miên từ bỏ bớt, tập khí lậu hoặc bào mỏng dần!”  Tất cả những thứ ấy trong tôi đều có đủ, và có một cách “dồi dào” nữa đấy!   Từ ngày theo Thầy, tôi đã từ từ bỏ bớt, có những thứ tôi vẫn “ghiền” như thêu thùa may vá, thích cây cảnh, bông hoa...nhưng tôi cố bào chữa... thôi kệ nó, cũng không có hại đến ai, từ từ vài năm nữa già hãy bỏ.  Có lần tôi đã ươm được vài cây phượng vĩ đỏ mà hột giống đem về từ Ấn độ trong một chuyến hành hương.  Tôi chăm chút yêu quý như báu vật.  Rồi một mùa đông lạnh buốt đi qua, bọn nó chết cả, thế là tôi buồn khổ tiếc nuối hơn tuần lễ.  Học qua cả chục lần khóa Căn bản, bao lần Bát nhã tôi đã hiểu đó là ngu si, là vô minh, đủ duyên thì còn, hết duyên thì nó mất thế thôi, có chi mà tiếc nuối.  Thế nhưng giữa học và hành còn có một khoảng cách mà tôi cho là tùy thuộccăn cơ.  Người thượng căn nghe qua một lần đã thông suốt, còn tôi thuộc vào hạ căn hạ liệt, nên nghe đến muốn thủng cả màng nhĩ mà việc thực hành còn lắm chông gai, chẳng qua là lậu hoặc đã quá sâu dày qua nhiều kiếp nhân sinh!

Từ kinh nghiệm bản thân, tôi hiểu và thương mẹ hơn.  Mẹ được sanh ra ở thời điểm đó, với hoàn cảnh gia đình đó, thì cuộc đời mẹ được xoay vần như thế đó.  Gia đình tôi tiếng là theo đạo Phật, nhưng thực ra mẹ tôi không có khái niệm gì về giáo lý của Đức Phật, mà là Nho giáo thì đúng hơn.  Mỗi lần lên chùa, mẹ tôi chỉ một lòng thiết tha cầu nguyện cho mọi người được ấm no hạnh phúc, đông con nhiều cháu, làm ăn phát tài.  Cha tôi lúc sinh thời vẫn luôn nhắc nhở “thuyền theo lái, gái theo chồng”, “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”, “con dâu là con nhà mình, con gái là con người ta”... thế nên việc mẹ tôi về sống bên gia đình chồng, từ lúc sống cho đến lúc thác, vẫn chỉ có một tâm niệm ký gởi cả hồn lẫn xác ở bên chồng là chuyện tất nhiên.

Không thể làm gì khác hơn để thay đổi ý định “đưa mẹ về quê”, tôi tâm niệm rằng, khi vọng niệm khởi lên thì mình phát ra chất độc làm ô nhiễm môi trường chung quanh, khiến mẹ bệnh thêm.  Khi tâm tĩnh lặng thuần khiết thì phát ra sinh khí làm tươi mát môi trường, khiến mẹ hết bệnh.  Khi mẹ hết bệnh, mới mong giải thích để bác bỏ yêu cầu này!  Lời Thầy dạy dỗ vẫn in đậm trong tâm tôi: “con phải an trú để độ mẹ”.  Thương mẹ quá, tôi phải vâng lời Thầy, nhất định vâng lời Thầy, tu tập đến nơi đến chốn để độ chính bản thân mình và độ mẹ... Ôi, thế nào là quyền năng của “lậu hoặc, tập khí, kiết sử, tùy miên”, ta quyết sẽ không bao giờ để bọn mi khống chế!

Gợi lên

Hôm nay mẹ tôi đã khá, mặc dầu đã lẫn, Bà nhắc tôi nấu nước pha trà mời khách đến thăm...

Tôi ngồi bên cạnh mẹ, bà hỏi: Chị ở Sàigòn à?  Vâng!

Chị có mấy cháu?  Dạ tám.

Tám? Phúc đức quá, các cháu đi học cả chứ?

Dạ không, con nghèo quá, tụi nó đi lượm ve chai sống thôi.

Sao không buôn bán?  Bây giờ buôn bán không cần vốn đâu, cứ lấy hàng, bán xong mới phải trả tiền.

Tôi bật cười, mừng vì mẹ vẫn còn tỉnh táo, biết lý luận một cách khá rõ ràng hợp lý.

Mẹ tôi bỗng nhìn tôi trân trối, bà nắm chặt tay tôi.  Một tích tắc trôi qua...rồi hai mẹ con cùng cười vang cả nhà.  Mẹ tôi cuống quít: “Con, con đấy à...”

Thì ra chính tiếng cười của tôi đã gợi lại trong ký ức của bà hình ảnh đứa con gái ở cách xa ngàn dặm.  

Bây giờ tôi chợt hiểu giá trị của hai từ “gợi lên” trong bài học của Thầy “thỉnh thoảng gợi lên hai từ Không Nói cho đến hết thời thiền, hoặc trong bốn oai nghi”.

Thì ra là vậy, nếu tôi không cười, cái tiếng cười quen thuộc của đứa con gái vốn đã “ghi vào” vùng nhận thức từ bao năm qua, chưa hẳn mẹ đã nhận ra tôi...  Chính tiếng cười quen thuộc đó đã gợi lên hình ảnh đứa con thân yêuÁp dụng vào bài học “7 bước an trú trong tâm Tathà”, khi hai từ Không Nói đã được “ghi vào” hay nói chính xác hơn, “nội tại” trong vùng tánh nhận thức thì ta mới có thể gợi lên được lúc toạ thiền.  Do vậy để củng cố và làm cho vững chắc Ký ức mã số Không Nói trong vùng tánh Nhận thức, hay để cho nó nội tại được trong vùng tánh Nhận thức thì ta phải thường xuyên gợi lên hai từ Không Nói trong mọi việc làm và mọi lúc mọi nơi.  Cảm ơn Thầy đã nhắc: “nhớ gợi ý Không Nói nghe con...”

Vào chợ

Đã hơn ba tuần giam mình trong căn phòng nhỏ hẹp chăm sóc mẹ, hôm nay tôi muốn đi Saigon thăm vài người bà con thân thuộc...Tôi quyết định đi xe gắn máy thay vì đi xe đò. Em gái tôi dãy nảy: “trời ơi, có ông Thầy trẻ đi Saigon bằng xe Honda, bị xe tải đụng chết ngày hôm qua, Ông tu từ lúc 6 tuổi, ông có bằng Tiến Sĩ Phật học...”  Em gái tôi cố ca cẩm về Ông Thầy để ngầm báo cho tôi biết có phước báu như ông mà còn bị xe đụng chết, huống là tôi... Tôi cười, chỉ ... “thầm nhận biết...KN...”   Chú em rể tình nguyện chở chị đi.

Trước khi đi tôi đặt điều kiện: chạy chậm, mệt thì nghỉ, không cố gắng vì tôi muốn thực hành thiền trong suốt thời gian đi xe.  Chú đồng ý.

Hôm trước, khi về đây, cũng con đường này, nhưng ngồi trên xe đò, tôi có những cảm nhận khác hơn hôm nay.  Tiếng gió phần phật bên tai, xe cộ đông đúc, mọi người mải miết gò mình trên xe mà chạy.  Cũng may, đoạn đường này có đường riêng cho xe hai bánh và xe hơi, chỉ chạy có một chiều nên sự an toàn cũng được bảo đảm.  Xe qua phố xá đông người, qua những bãi rác bay mùi nồng nực, rồi lại qua những cánh đồng hoang vắng, có những chú bò lác đác xa xa đang gặm cỏ thưa.  Những đoạn đường êm ả, những đọan đường gập ghềnh lui dần về phía sau.  Tâm tôi vẫn bình lặng, “thầm nhận biết...” không có ý niệm gì, cũng không có cảm xúc gì...

Xe bắt đầu đi vào thành phố.  Dòng người và xe chen chúc nhau, lạng lách dành từng tấc đường.  Tôi khẽ nhắc chú em: “Mình không vội, từ từ đi, chừng nào đến nhà thì đến nhé”.  Nhìn những khuôn mặt trẻ già, lớn bé, nam nữ, bị bịt kín bởi cái khăn che bụi, bất giác tôi liên tưởng đến những người phụ nữ Trung đông, một thoáng qua nhanh, tôi vội nhắc mình  “Thầm nhận biết....”   tôi trở về với tôi...ngay tức khắc.  Trời âm u quá, vài giọt mưa lác đác rơi trên mặt tôi lành lạnh... Tôi gợi ý “Không... nói...” và như thế đã không có mưa Saigon trong tôi, đã không có những kỷ niệm ngày còn đi học, tan trường về trong mưa ướt cả vạt áo dài.  “Thầm nhận biết...Không... nói”, một dòng biết lặng lẽ trong tôi, cái biết về tâm bình lặng thật rõ ràng.  Hai chị em tôi vẫn đi trong mưa, chẳng ai nói lời nào.  Ngang qua một cửa hàng bán đồ điện tử, chú em nói “mình vô đây trú mưa, em muốn mua một cái máy (laptop) cho thằng con”.  Gởi xe xong chú đi thẳng vào trong tiệm.  Tôi vẫn đứng ở hàng hiên nhìn mưa rơi.  Những chiếc xe chạy qua hối hả tung tóe cả nước vào lề.  Một em trai cầm ổ bánh mì ra ngồi xổm xuống bên cạnh tôi, em cầm ổ bánh mì ăn ngon lành.  Qua y phục, tôi biết em là một nhân viên trong cửa hàng.  Em ngước nhìn tôi nói “mời bác vô trong cửa hàng ngồi cho đỡ lạnh”, “cám ơn con, nhưng bác không lạnh nên đứng ở đây cũng được rồi.”  Tôi nhìn cậu bé..., tôi ... gợi ý Không Nói... tâm tôi bình lặng ngay.  Thực ra tôi đã hơi xúc động khi nhìn mặt em... Em gầy ốm, mặt mày xám xịt... Tôi biết cái lũ tưởng trong tôi đang chực chờ nổi sóng.  Ngay lúc đó mà không gợi ý Không Nói, có thể tôi đã đi ngược dòng thời gian để nhớ lại những ngày sau 75 bữa đói bữa no.

Bây giờ thì tôi đã hiểu rõ hơn lời chia xẻ kinh nghiệm của Sư Cô Hiền Đức.  Cô nói Cô còn biết trước vọng tưởng khi nó chưa kịp nổi lên, Cô dùng “kiếm báu Không nói” chặt cái bụp là nó tiêu liền.  Tôi cứ thắc mắc hoài, làm sao mà biết trước?  Khi giác quan tiếp xúc với đối tuợng là có cái Thọ.  Từ cái Thọ, trong sát na đã có cái Tưởng.  Tưởng thì muôn màu muôn vẻ... Bây giờ tôi đã hiểu, nếu có thể dừng được ở thọ thì sẽ không có tưởng.  Mấu chốt là phải nhận ra chỗ này hay nói khác hơn phải có cái biết rõ ràng tâm mình đang ở đâu, nghĩ gì.  Thầy dạy phải luôn gợi ý không nói, có nghĩa là ngăn chặn cái tưởng từ trước khi có cái thọ.  Khi giác quan tiếp xúc với đối tượng, tức là có thọ, ngay nơi thọ này là ta phải chận ngay.  Nếu không “gợi ý Không Nói” hay không kịp thời tự nhắc nhở mình câu thần chú “Thầm nhận biết...K...N...” thì các loại tưởng có lời, không lời, ấn tượng, liên tưởng đã lôi mình đi xa tít tắp mù khơi rồi!  Thí dụ nhìn em nhân viên cửa hàng ăn ổ bánh mì; mắt thấy là có cái thọ, giữ cái biết ở cái thấy... “em đang ăn bánh mì”, chấm dứt!  Nếu không, một mạng lưới tưởng khổng lồ chằng chịt từ quá khứ đến tương lai sẽ nổi lên ngay: bánh mì Saigon so sánh với bánh mì Cali, bánh mì dòn, mềm, xíu mại, cá hộp, trứng gà, chả chay... nhớ hồi xưa đi học ưa ghé quán bên đường mua bánh mì, lại tính toán ngày mai mua bánh mì ăn sáng... Nếu luôn luôn gợi ý Không Nói trong mọi việc làm, mọi lúc mọi nơi thì ông Tưởng làm sao ghé nhà ta được!   Hơn thế, ta còn đi trước một bước, tức là tâm luôn an trú trong tánh nhận thức biết, từ trong tánh nhận thức biết qua các giác quan (vốn được trang bị áo giáp Không Nói), đến các hiện tượng thế gian, còn chỗ nào đâu để tưởng có cơ hội hoành hành.  Tôi thầm cảm ơn những lời dặn dò vàng ngọc của Thầy. 

Chúng tôi rời cửa hàng khi trời dứt mưa.

Đến nhà, cô cháu gái chạy ra ầm ĩ: “trời ơi sao Ba để bác ướt hết như vậy, sao Ba không trú mưa, sao Ba không đón taxi đưa bác về...” Con bé rối rít hối tôi vào nhà thay áo... Chú em cười nói đùa: “Bác đang tập làm Thiền sư đấy!”  Tôi thấy trong lòng mình có một niềm vui kỳ lạ, lâng lâng...có phải tôi đã đi vào đời với hành trang Không Nói?

Từ giã

Mẹ tôi đã khá nhiều, bà đã có thể tự mình làm được một số việc cá nhân, ngày tôi phải về Mỹ cũng vừa đáo hạn.  Tôi không biết phải từ giã mẹ như thế nào?  Bất chợt tôi nhớ đến câu ca dao “Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng, Con nuôi mẹ, con tính tháng tính ngày”.  Trong tâm tôi đã không tính gì cả, nhưng con số trong tờ lịch cứ mỗi ngày mỗi tăng.  Thời gian từ vô thủy đến vô chung vẫn cứ vô tình âm thầm trôi qua, nào có biết chờ ai đợi ai.  Hành lý đã xong, tôi lén đem ra ngoài phòng khách.  Tôi dặn cô em cố giữ mẹ trong phòng của bà để tôi bước đi được an tâm.  Tôi ôm mẹ hôn lên má...bàn tay bà siết chặt tay tôi, tôi không nói được lời nào, chỉ lặng lẽ vẫy tay chào mẹ rồi bước nhanh ra cửa.  Tim tôi đau nhói.  “Thầm nhận biết.... thầm nhận biết... Không nói...”, tôi thì thầm...

Cuộc đời là như thế, hợp tan, tan hợp đã bao lần.  Suốt chặng đường dài, tôi cố quên đi hình ảnh mẹ, cố nhớ đến lời Thầy dặn: gợi ý Không Nói... Nhưng tôi biết tôi còn non kém, chưa phải là “cao thủ võ lâm” để thản nhiên quên đi hình bóng mẹ già mà an trú....  Tôi lấy máy ảnh ra, xem lại hình ảnh mẹ, tấm ảnh tôi chụp lúc mẹ cười thật hồn nhiên vô tư.  Mẹ và tôi cùng cười dòn dã khi tôi cho bà xem mấy cái răng đen (đã nhuộm từ khi còn ở ngoài bắc, theo phong tục xưa) và trêu ghẹo “răng lánh hạt huyền kém thua đấy nhé, hèn chi ngày xưa ba mê tít!”

Tiếng cô nhân viên trong phi hành đoàn thông báo: “máy bay đang qua vùng áp thấp nhiệt đới, xin quý vị trở về chỗ ngồi và cài dây an toàn.”  Tôi vội vàng tắt máy, nghiêm chỉnh ngồi thiền...

Thưa Thầy,

Ni Sư đã nhắc nhở thiền sinh chúng con, cũ cũng như mới, phải viết bài trình Thầy, nói về những kinh nghiệm tu tập của mình, những kiến giải ít hay nhiều, sâu hay cạn để đăng vào Đặc san 2015, vốn là một đặc san đặc biệt kỷ niệm 20 năm hoằng hóa của Thầy.

Con chẳng có kinh nghiệmđặc biệt, dù con tự biết con đã chuyển đổi rất nhiều về cả hai mặt thân tâm.  Những mẫu chuyện nho nhỏ kể trên là những gì con muốn dâng lên Thầy như một phần chia xẻ những gì con tu tập... Tâm con như thế nào, không cần phải trình bày, Thầy cũng đã “soi thấu hết trọi trơn rồi”...

Đệ tử xin đê đầu kính bái...

DN

Tracy, 21/09/2014

Trích từ Đặc San Tánh Không 2015

 

 

 

 

 

 

 

Ý kiến bạn đọc
07 Tháng Tư 20239:16 CH
Khách
Bài này 2015 đến nay là 8 năm rồi, Thầy và mẹ chị đã đi rồi. Chị có bài viết mới không ?
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Chín 202311:22 SA(Xem: 723)
Làm sao biết đuợc ta tu đúng. Để tiếp tục những bước ung dung. Để quyết tâm, đi cho đến cùng. Trên con đường tâm linh đã chọn?
04 Tháng Chín 20239:53 SA(Xem: 658)
Hơi thở là mạng sống, là Pháp môn, là nền tảng trí tuệ, là niềm yêu thích khi nhớ về.
03 Tháng Chín 202312:35 CH(Xem: 626)
Kỳ diệu thay, đèn đêm không thắp. Mà rực rỡ như ánh trăng rằm. Khắp Cỗ Thành, yên tịnh, lặng câm. Sự tĩnh lặng, làm sao tả được!
30 Tháng Tám 20239:50 SA(Xem: 844)
Còn hơi thở thì còn tu tập; Còn tu tập, thì khả năng phát huy trí tuệ, và cơ hội giải thoát còn. Hãy thở và biết mình đang thở.
26 Tháng Tám 20232:28 CH(Xem: 766)
Tôi ơi! sao không hạ thủ công phu. Để sau sát na, sẽ được huy hoàng. Mà cứ tà tà, để le lói mãi. Rồi sẽ tiếc rẽ cho một đời tu!
26 Tháng Tám 20232:23 CH(Xem: 593)
Chất xúc tác, như là diêm quẹt. Đến duyên rồi, lửa xẹt bừng tâm. Tận đáy, biển, sông, hố, hố, đầm... Cũng thấy rõ, đâu là viên ngọc!
23 Tháng Tám 20239:27 SA(Xem: 973)
Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã một lần tự hỏi "Có con đường nào dẫn ta đến bình an, hạnh phúc?", cũng đã từng loay hoay tìm cho mình một con đường tâm linh. Ở tuổi chiều tà bóng xế, khi cơm ăn áo mặc không còn là nỗi lo lớn lao nữa, thì con người ta có khuynh hướng tìm cho mình một con đường "hướng thượng".
21 Tháng Tám 20237:32 CH(Xem: 997)
Rất nhiều nghiên cứu khoa học bệnh lý đã nói rõ nếu trong thức ăn có nhiều rau, trái cây thì sẽ làm giảm được những bệnh kinh niên kể cả những bệnh tim mạch và ung thư.
21 Tháng Tám 20238:50 SA(Xem: 638)
Hoa Bông Giấy nở đầy trắng đỏ. Nhụy vàng tươi liếc ngó trời xanh. Lung linh giọt sương long lanh. Đêm qua còn đọng trên cành, lá, hoa...
21 Tháng Tám 20238:18 SA(Xem: 568)
Trước khi Phật nhập diệt Vì thương xót chúng sinh Dạy những lời tuệ giác Khuyên bảo thật chân tình.
20 Tháng Tám 20238:40 CH(Xem: 735)
Cửu Tự Linh, vô cùng linh hiển. Gặp chướng duyên, hãy niệm trong đầu. Tức thì! Tức khắc! không lâu!. Bao nhiêu phiền não như hầu tiêu tan...
16 Tháng Tám 20238:46 CH(Xem: 1324)
Tôi thực sự tin rằng VÔ THƯỜNG hiển hiện mọi nơi, trong mỗi góc cạnh của đời sống quanh ta, đâu ai ngờ rằng chỉ ngày hôm trước chúng tôi còn họp mặt vui vẻ thì hôm sau chúng tôi lại phải cùng nhau chia sẻ một nỗi lo sợ kinh hoàng như thế nào. Thế mới thấy tất cả những niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc hay khổ đau nhất nhất đều mong manh như bọt nước…
14 Tháng Tám 20231:12 CH(Xem: 839)
Có nhiều lý thuyết về sự phát triển của bộ óc. Nhưng lý thuyết Ba Bộ Óc của ông Paul MacLean (1990) giúp cho chúng ta hiểu rõ hơn về sự tiến hóa của bộ óc. Ông MacLean là một bác sĩ tâm thần. Ông quan tâm tới khoa học não bộ vì ông hiểu ra rằng muốn giúp được bệnh nhân của mình, ông cần phải hiểu bộ óc của họ làm việc như thế nào, tại sao nó không làm việc tốt, chứ không phải là vấn đề giản dị cho đúng liều lượng thuốc mà thôi.
14 Tháng Tám 202311:08 SA(Xem: 660)
Tôi không biết vẽ bằng tay. Dùng thơ thiền họa, bức này CHÂN DUNG. Kính tặng pháp hữu khắp cùng. Cùng tôi chiêm ngưởng CHÂN DUNG họa thiền.
14 Tháng Tám 202311:04 SA(Xem: 639)
Rồi đây, ai cũng phải đi. Rời khỏi thế giới thị phi ta bà. Vì đây là cõi tạm mà. Cũng là quán trọ, mà ta ngụ cùng.
07 Tháng Tám 20233:33 CH(Xem: 559)
Nụ Cười Thiền, không riêng ai cả. Mà chung tất cả, người tu thiền. Ai hiểu được, điểm nụ cười liền. Đó là lúc, Thiền Đăng bừng tỏa!
07 Tháng Tám 20233:29 CH(Xem: 540)
Sơn nhân trầm cảnh tịnh. Giữa bốn bề mông minh. Bao la và bát ngát. Vô biên với vô bờ...
31 Tháng Bảy 202311:08 SA(Xem: 730)
Tu mà hiển lộ Từ Bi. Tự nhiên ta biết ta đi đúng đường. Tình yêu trong cõi vô thường. Là tình ích kỷ ta đương chất đầy.
31 Tháng Bảy 202311:03 SA(Xem: 731)
Xin đừng mở lửa Hỏa Lò. Mỗi khi nghe tiếng nhỏ to rầy rà. Cái TA thích mở lắm nha. Hãy kềm chế nó, nói là: đừng nên!
26 Tháng Bảy 202310:10 SA(Xem: 738)
Dinh dưỡng tự nhiên là sử dụng những thứ có sẵn trong tự nhiên không qua nấu, nướng, xào… Do vậy con người nên ăn đúng với thức ăn của con người tức là rau củ hạt và trái cây tươi sống.
24 Tháng Bảy 20234:14 CH(Xem: 850)
Ai dám nói chơi với thiền. Chợt vui cầm bút vẽ thiền chơi. “Bút chạm vườn như, hoa lá thắm. Thơ gieo tâm lặng, ý trong veo”.
24 Tháng Bảy 20234:07 CH(Xem: 930)
Ngồi chơi phải thật ngồi chơi. Ngồi mà không có một lời nói năng. Miệng khép lại hai hàm răng. Lưỡi thì thư giản để tăng không lời.
20 Tháng Bảy 202310:18 SA(Xem: 1407)
Chúc Mừng khóa BN4-2023. Chúc mừng tất cả thiền sinh Năm khóa tu học giáo trình Tánh Không Ni Sư (Triệt Như) cố gắng gieo trồng Từ bi trí tuệ Phật tông độ đời.
17 Tháng Bảy 20232:12 CH(Xem: 656)
Tọa Thiền đừng mong lâu nhiều. Tới đâu hay đó, sẽ nhiều lắm thay! Mỗi ngày một chút, tích đầy. Nhiều ngày tích tụ sẽ đầy “ba lô”.
09 Tháng Bảy 20233:53 CH(Xem: 923)
Cứ giữ Tâm “vô thưởng vô phạt”. Thấy Như Thật mọi vật chung quanh. Dù ồn ào Tâm vẫn vắng tanh. Có rộn rịp, Tâm như bàn thạch.
05 Tháng Bảy 20238:05 SA(Xem: 699)
“ Đây là cách luyện Tế Bào Não Chùm” Nơ Ron “ cùng bảo nhau rằng Ổng muốn im, mình tĩnh lặng nghe Vậy ta hãy tạo vùng tĩnh tịch ! “
25 Tháng Sáu 202310:36 SA(Xem: 891)
Không khởi niệm nói thầm trong não. Không van xin cho riêng mình nụ cười. Không cầu xin cho riêng mình hạnh phúc. Thầm biết ngay sát-na đang là. Sống rỗng lặng tự tại an nhiên. Gieo không lời trổ quả vô sanh.
25 Tháng Sáu 202310:18 SA(Xem: 655)
Nguyện lòng sẽ không sát sanh nữa. Hướng tâm về ngưỡng cửa Thiền môn. Kiếp tới không làm loài cá luôn. Để con người không bị mang nghiệp.
19 Tháng Sáu 20233:20 CH(Xem: 968)
Tinh tấn siêng năng học đạo mầu. Cho lòng thông suốt lý cao sâu. Cho thân thoát khỏi vòng tục lụy. Cho trí sáng ngời - bớt khổ đau.
19 Tháng Sáu 20233:06 CH(Xem: 774)
Hôm nay là Ngày Của Cha. Nhớ Cha, thì Cha đã ra khỏi đời! Lòng con bỗng thấy “vời vời”. Thương Cha, nhớ Mẹ biết đời nào quên!!!
14 Tháng Sáu 20239:08 SA(Xem: 802)
Mỗi chúng ta đều có khả năng tạo hạnh phúc cho chính bản thân. Hãy cố gắng lìa xa ái dục và tự tìm cho mình niềm vui giải thoát.
11 Tháng Sáu 20235:08 CH(Xem: 764)
Khi nhân duyên lần lần hội đủ. Tức khắc liền, Thấy đủ suốt thông. Nếu mong, thì biền biệt xa xăm. Không mong, sẽ trong tầm mắt Thấy!
06 Tháng Sáu 202310:57 SA(Xem: 698)
Diệt sinh trong từng bước. Tâm vô trụ nơi thân. Tứ đại giờ bỗng huyễn. Vô sanh mỉm nụ cười.
05 Tháng Sáu 20237:24 CH(Xem: 729)
Thân cát bụi chỉ là phương tiện. Chẳng khác nào thuyền bơi qua sông. Cũng có lúc thuyền bơi lòng vòng. Theo dòng nước uốn cong qua bến.
29 Tháng Năm 20233:30 CH(Xem: 781)
Muốn Tâm minh trong việc tu hành. Nhất định phải “Tham Thiền Nhập Định “. Muốn vậy phải điều Tâm thật tịnh. TỨC, phải điều cho thật mịn màng.
23 Tháng Năm 20232:09 CH(Xem: 1195)
Kỹ thuật Không Nói trở thành một công thức thực nghiệm vì dựa vào kết quả tự chứng của Thầy Thiền chủ, của Tăng Ni và các Thiền sinh. Tác dụng tối hậu của Ba-la-mật là “phương tiện chuyên chở người qua biển sinh tử đến Niết bàn, đạt được giải thoát tối hậu”. Như vậy, nếu khéo léo thực hành các Ba-la-mật qua Kỹ thuật Không Nói, người tu có khả năng đến bờ bên kia ngay trong một kiếp hay nhiều kiếp.
23 Tháng Năm 20239:30 SA(Xem: 1269)
Cám ơn những bó hoa xinh đẹp đã trao tặng đến các em như là một món quà tinh thần. Nhờ có Vô Thường mà các bông hoa có thể hồi sinh, đem lại những đoá hoa đầy hương thơm đầy màu sắc ấy ngõ hầu làm đẹp cho đời cho dù trước đó nó đã phải chịu đựng những tháng ngày lạnh lẽo của mùa đông.
21 Tháng Năm 20238:57 CH(Xem: 667)
Không đâu linh hiển bằng đây: Bên trong não bộ, thân này của ta. Đó là tấm thân ta-bà. Cũng là cát bụi, cũng là thịt xương!
16 Tháng Năm 20234:30 CH(Xem: 671)
Hãy nhìn thẳng vào bức tranh tôi, Chân ngã! Tự thấy chân dung... đó mới chính là Chân. Thực hành mà không có tôi hành... mới là hành Thực. Cái nhìn thấy người vẽ tranh là Thực. Chân ngã vốn Thực và Chân, chẵng cần tin.
15 Tháng Năm 20238:43 SA(Xem: 749)
Thân cát bụi trở về cát bụi. Hết duyên rồi, tàn rụi còn chi. Nội Tạng ! xin hãy hiến đi! Cứu người sống lại, còn chi thân mình!
11 Tháng Năm 202312:09 SA(Xem: 1060)
Cầu cho tất cả chúng sanh. Sống đời an lạc, bạn lành đồng tu. Thân tâm thoát khỏi ngục tù. Chánh pháp Phật dạy ngàn thu vững bền.
06 Tháng Năm 20237:19 CH(Xem: 783)
Diệu kỳ cái thú Độc Cư. Trầm trong cõi tịnh, như như, bình bình. Một mình, một cõi, nín thinh. Nín thinh đến lúc lộ hình Tâm Đăng...
03 Tháng Năm 202310:43 SA(Xem: 808)
Khởi tâm thiện bố thí một phần cơ thể trong khi mình đang còn sống và nhắc lại tâm thiện lành này trong lúc lâm chung là cận tử nghiệp thiện, thúc đẩy việc tái sinh vào các cỏi phước báu ở đời sau.
01 Tháng Năm 20238:11 SA(Xem: 747)
Bơ vơ như những nhánh cây. Mùa thu lá chết, rơi ngay, lìa cành. Nhánh cây trơ trọi một mình. Vẽ nên cảnh một bức hình bơ vơ !
30 Tháng Tư 20239:34 CH(Xem: 917)
Già ơi! Già hởi già ơi! Sống vui cho trọn tuổi đời đáng yêu. Già ơi! Xin chào mi! Già ơi! Xin chào mi! Già ơi! Xin chào mi!
24 Tháng Tư 20236:24 CH(Xem: 784)
Dẫu rằng vọng tưởng thấp cao Chân tâm tĩnh lặng trước sau "như là" Thấy đời trọn vẹn "như là" Không thêm, không bớt mới là tu tâm
18 Tháng Tư 202311:29 SA(Xem: 974)
VÔ THƯỜNG chợt đến ai biết được. Hôm qua cười nói nay liệt tê. Duyên nghiệp đeo mang giàu nghèo KHỔ. Chấp NGÃ muôn đời vẫn cứ mê.
16 Tháng Tư 20231:29 CH(Xem: 705)
Tôi đang hưởng thú cô đơn. Giữa phố thị, mà như sơn cước miền. Đó là cô đơn Tâm Thiền. Chính tôi tự tạo một miền cô đơn!
16 Tháng Tư 20231:24 CH(Xem: 641)
Trường Sơn là dảy núi thiêng. Quanh năm, suốt tháng mây viền đầu non. Suối tuông róc rách reo dòn. Ào ào thác đổ, soi mòn rêu xanh.
16 Tháng Tư 202312:08 CH(Xem: 747)
Đừng tìm hạnh phúc trong vật chất. Đừng tìm hạnh phúc nơi người thương. Vì mình sẽ mất trong một thoáng. Ta quay về nương tựa trong Ta.
09 Tháng Tư 20235:05 CH(Xem: 1096)
Cuộc đời tựa áng mây trôi. Buồn thương chi lắm man man ưu sầu. Thôi thì đất rộng trời cao. Thong dong tự tại an vui tháng ngày!
09 Tháng Tư 20232:42 CH(Xem: 811)
Tích rằng : Mua lại bao nhiêu ? Kỳ Đà Thái Tử nói điều giỡn chơi ! Đem vàng trải hết khắp nơi Ta sẽ bán lại tức thời một khi Ngài Cấp Cô Độc tức thì Đem vàng trải khắp, một ly không chừa.
02 Tháng Tư 20237:31 SA(Xem: 831)
Đố ai thấy được thằng TÔI. Trong Tâm ta đó, nó ngồi ở đâu? Thằng TÔI có không: sắc, màu? Có hình, có dáng, có cao, có lùn?
29 Tháng Ba 20239:36 SA(Xem: 989)
Một lần đã đứng vững trước cái chết, tôi cám ơn Thiền Tánh Không đã giúp cho tôi vượt qua cái tâm sợ hãi, xin tri ân Thầy Thiền chủ đã tìm ra phương pháp tu tập thực hành rất cụ thể, tri ân Ni sư Triệt Như đã mang pháp đến cho chúng con, cũng cám ơn cô Như Chiếu rất nhiệt tình với cả nhóm và cám ơn các anh chị trong đạo tràng luôn gắn bó với tôi. Điều cuối cùng tôi xin nói là "Mỗi người chúng ta cần phải cố gắng tu tập ngay, trước khi quá muộn".
26 Tháng Ba 20237:17 CH(Xem: 840)
Dù có đi đâu Thầy vẫn bên con. Lúc đang ngồi Thiền con ở bên Thầy. Tỉnh Thức con đem vào cuộc sống. Thực hành theo mỗi bước chân đi.
26 Tháng Ba 20237:04 CH(Xem: 872)
Quán mở cửa sớm tinh sương. Nhà sư hành cước lỡ đường vào ăn. Bà già chủ quán hỏi rằng: Ba thời tâm điểm, Thầy ăn thời nào?
22 Tháng Ba 20233:22 CH(Xem: 1079)
Đây Kỳ Viên tịnh xá. Là Vườn ngài cấp cô độc. Nắng trời cao đẹp quá. Cúng dường chư Phật và chư tăng.
19 Tháng Ba 202312:41 CH(Xem: 885)
Lão mang “TÁM TÁM” trên lưng. Xin cho Lão được “tự mừng tuổi “ nghe. Lão hứa, Lão sẽ nín khe. Chỉ đọc nho nhỏ cho nghe bài này.
12 Tháng Ba 202311:52 SA(Xem: 946)
Sớm nào tôi cũng Điểm Tâm. Một viên Tĩnh Tọa, ướp sâm Không lời. Thêm sâm Không Ý, tuyệt vời. Giúp cho Não Bộ một trời tịnh yên.
11 Tháng Ba 20238:15 CH(Xem: 852)
Dã tràng em ơi, mơ gì trên biển? Trong cát vàng xây hạnh phúc bình yên. Em đâu biết sóng rì rào, êm dịu. Vẫn cuốn trôi đi hạnh phúc tròn đầy.
08 Tháng Ba 202310:09 SA(Xem: 1163)
Phật ở trong tâm của mọi người. Vẫn luôn chiếu sáng, vẫn rạng ngời. Vô minh che khuất, nên ô nhiễm. Phật đành mai một. Mãi luân hồi !
05 Tháng Ba 20239:04 CH(Xem: 1030)
Thân cát bụi trả về cát bụi. Thần thức đi theo nghiệp trả vay. Hãy tu mau cho nghiệp bớt dầy. Ngày ra đi, lòng đầy thanh thản!
02 Tháng Ba 20231:18 CH(Xem: 1188)
Chị Diệu Lai đã đi về cõi không có đến, không có đi, không có sanh, không có diệt, chỉ còn để lại trong tôi lòng ngưỡng mộ một người đã âm thầm đóng góp rất nhiều cho Đạo tràng và ra đi thanh thản, an lạc của một người tu Thiền.
01 Tháng Ba 20238:13 SA(Xem: 793)
Nguyện cầu chiến tranh chấm dứt, trả lại thái bình ấm no, lòng người bớt tham lam, sân hận, si mê và biết sống đoàn kết, hài hòa, tương trợ, thương yêu nhau.
26 Tháng Hai 20233:46 CH(Xem: 946)
Men này, có chất Không Lời. Khi men đã thấm, cái “Tôi” cũng tàn. Men này là của Phật ban. Đến nay đã hơn hai ngàn rưởi năm.
25 Tháng Hai 20233:26 CH(Xem: 838)
Anh sẽ đưa em về xứ lạ. Em bàng hoàng chẳng biết nơi đâu. Vì nơi đây chẳng mang tên tuổi. Nhưng quả thật còn quá nhiệm mầu.
22 Tháng Hai 202311:15 SA(Xem: 1034)
Cho và Nhận là vòng tròn Nhân Quả. Thế gian này đâu chỉ riêng ta. Lẽ nào vay mà không có trả. Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.
20 Tháng Hai 20237:50 CH(Xem: 727)
14 Tháng Hai 20232:41 CH(Xem: 1110)
Vô Thường luôn ở bên ta, Vô Thường thắm thiết như là bạn thân. Vô Thường nhắc nhở ân cần, Sát na sinh diệt xin đừng lãng quên !
11 Tháng Hai 20233:31 CH(Xem: 883)
Ta thiền cùng trăng về. Bây giờ và ở đây. An trụ trong không lời, Tuyệt vời từng phút giây.
08 Tháng Hai 202311:06 SA(Xem: 1044)
Nay mượn lời thô thiển để diễn bày,- Như dùng que củi khô để vẽ lại cánh rừng xanh.- Chỉ là chủ quan của góc nhìn cá nhân.- Xin một lần nữa, chia sẻ cùng bạn đồng hành.
06 Tháng Hai 20238:12 CH(Xem: 868)
Ý biết pháp trần là có chân tâm Quán tiền trán, cái biết không lời Niệm đến rồi đi, không phê bình Biết như vậy là có chân tâm
05 Tháng Hai 20236:18 CH(Xem: 696)
Tôi đã lầm, gieo mầm Vọng Tưởng Còn cho rằng, vui sướng Tâm này Tôi đã lầm, gieo mầm Nói Thầm Còn cho rằng, Tâm đầy phúc lạc
01 Tháng Hai 20237:38 SA(Xem: 876)
Bài Kinh "Một sự dính mắc may mắn" đã giúp con biết sống trong hiện tại và nhờ đó bớt đau khổ phiền não. Con đến với lớp Căn bản này là một "May mắn hiếm có" vì đây là một cột mốc quan trọng đã giúp thay đổi cuộc đời con.
31 Tháng Giêng 20237:50 CH(Xem: 837)
Tôi may mắn có được 1 cuộc đời ổn định về vật chất, gia đạo hài hoà, không ba chìm bảy nổi so với những người bạn của mình, nhưng ngay từ lúc còn bé tôi đã có một cảm nhận rất mơ hồ về sự phù du cuả cuộc đời khi thấy những đám ma đi qua nhà mình, hay chứng kiến sự vui buồn, sướng khổ cuả những người chung quanh mình thay đổi nhanh như gió....
31 Tháng Giêng 20239:41 SA(Xem: 856)
Con xin thành kính Tạ Ơn Thầy Thiền Chủ Thích Thông Triệt đã đem hai từ “Không Nói” đến cho các thiền sinh, trong đó có con. Con xin ghi ơn Ni sư Triệt Như đã dắt tay đưa con vào mảnh đất thiền xanh mướt
30 Tháng Giêng 20236:55 CH(Xem: 1310)
PRECUNEUS và KÝ ỨC: Một nén hương kính Thầy - Minh Tuyền
29 Tháng Giêng 20235:42 CH(Xem: 829)
Người ơi, hãy vổ tay ca Bài ca không Nhớ, bài ca Quên đời Bài ca sắc diện sáng ngời Thong dong, tự tại một trời thênh tha
29 Tháng Giêng 20231:49 CH(Xem: 1253)
Nhạc Thiền: CHI RỒI CŨNG QUA - Nhạc: Võ Tá Hân Thơ- Thích Nhất Hạnh & Thích Tánh Tuệ -Trình bày: Như Hà- Tâm Chiếu
25 Tháng Giêng 20234:50 CH(Xem: 774)
NHỚ là chất “Dính” vô cùng, Muốn tẩy cho hết, phải dùng thuốc QUÊN, NHỚ là loại thích lênh đênh, Lềnh đềnh trong Não, thang thênh trong đầu.,
24 Tháng Giêng 20234:37 CH(Xem: 1207)
Và rồi, sẽ thấy tánh không Chân như ở chỗ tánh không đây mà ... Biết cái hiện tại, đang là ... Cố công tìm kiếm không ra được gì,
24 Tháng Giêng 20232:27 CH(Xem: 1030)
Tâm đời thường lang thang Quá khứ như mây ngàn Giăng ngang trên đầu núi Hết hợp rồi đến tan.
17 Tháng Giêng 20235:21 CH(Xem: 752)
Mười sáu năm trọn vẹn theo Thầy, theo Ni sư, tôi bắt đầu vào giai đoạn mới thực tập phần tiếp theo trên con đường tâm linh và cũng sẽ bắt đầu bằng cái Biết vào đầu xuân năm nay - Năm 2023, năm Con Mèo Quý. Thầy ơi! Xuân Biết!
17 Tháng Giêng 20238:13 SA(Xem: 804)
Đầu năm viết ĐÓA MAI VÀNG Như lời chúc TẾT ĐẠO TRÀNG khắp nơi Chúc hết thiền sinh, khắp trời Tròn năm tin tấn, mặt ngời sáng trong !!! Dù pháo Xuân nổ đùng đùng Mà Tâm vẫn tĩnh, ung dung tọa Thiền
15 Tháng Giêng 20233:34 CH(Xem: 864)
Giữa Hư Không con người ta không có gì để nắm bắt, cũng không có gì để bám víu hay để trụ vào. Hư Không. Nó là Nó. Tự nó là vậy. Và muốn biết cuộc sống giữa Hư Không như thế nào, mỗi chúng ta phải tự trải nghiệm thì mới thật sự hiểu được.
11 Tháng Giêng 20231:42 CH(Xem: 955)
Xin cầu chúc nụ cười tươi nở Năm mới về phước cỡ đủ vừa Dư ăn dư mặc còn thừa Từ tâm bố thí người chưa đủ đầy.
10 Tháng Giêng 202312:42 CH(Xem: 754)
Năm cũ có thiên tai, ngheò khổ đến thế nào, con người vẫn hy vọng năm mới sẽ hạnh phúc no ấm hơn. Bởi thế mùa Xuân đồng nghĩa với Hy vọng, Tình yêu và Hạnh phúc. Tôi yêu mùa Xuân vì mùa Xuân mang lại cho tôi tất cả những thứ ấy, mà bạc tiền hay danh vọng không bán được cho tôi.
10 Tháng Giêng 20239:14 SA(Xem: 802)
Phật pháp rộng lớn sâu thâm Thấy ra khuyết điểm cái Tâm của mình Bấy giờ, nào biết phân minh Trải qua nghịch nạn thất kinh cả đời
03 Tháng Giêng 20233:18 CH(Xem: 994)
Đối với người Phật Tử hết lòng tu giải thoát, điều thiết yếu căn bản là cần thiết lập một nhận định rõ ràng về mục đích, phương pháp, và thước đo của người tu theo Đạo Phật.
02 Tháng Giêng 20238:20 SA(Xem: 714)
Bài thơ viết ngày đầu năm “TẾT TÂY”, kính tặng tròn năm bạn bè Bao nhiêu phiền lụy “cho de” Niềm vui thì giữ, khỏe re tâm mình !!!
69,256