HỘI THIỀN TÁNH KHÔNG TRUNG ƯƠNG

DD0505 Diệu Nhân: THIỀN TRONG ĐỜI SỐNG

Wednesday, March 8, 20239:21 PM(View: 1568)

THIỀN TRONG ĐỜI SỐNG


blank
Khi nhận được tin mẹ đau nặng, tôi vội vã mua vé bay về thăm mẹ.  Mẹ tôi nay đã 93 tuổi, cái tuổi mà tôi không thể chần chờ khi nghe tin không lành.  Trước khi về, tôi xin gặp Thầy để ngài khai thị cho tôi.  Thầy dặn dò vài điều quan trọng cần làm, nhất là nếu mẹ lâm chung.  Nhưng điều quan trọng nhất mà tôi phải luôn ghi nhớ là: “Con phải luôn an trú “trong đó” (tâm Tathà) để độ mẹ con”.  Cầm lá bùa hộ mệnh đó trong tay tôi lên đường.

Trong suốt chuyến bay dài thăm thẳm, tôi vẫn luôn ghi nhớ lời Thầy.  Xung quanh nhiều hành khách đang say ngủ, nhiều người xem phim, tôi vẫn ngồi ngay ngắn dù trong cái ghế chật hẹp để tọa thiền... Hết giờ ngủ rồi lại đến giờ ăn, hết giờ ăn rồi lại đến giờ ngủ, đổi chuyến bay... Cuối cùng máy bay đã hạ cánh an toàn trên phi đạo với những tiếng thở phào nhẹ nhõm của hành khách.  Tôi bước ra khỏi phi cơ, đầu óc tỉnh táo dù đã không ngủ trong suốt thời gian dài của chuyến bay.

Tùy miên

Mẹ tôi thiêm thiếp ngủ cả ngày lẫn đêm, ngoài những lúc ăn uống và làm vệ sinh cho mẹ, tôi vẫn ngồi cạnh bên, vừa thiền vừa canh chừng mẹ.  Tôi vẫn luôn nhớ lời Thầy dặn dò “phải an trú...”   Những lúc nghe mẹ rên siếtđau đớn hay mê sảng tôi lại nói thầm: “thầm nhận biết...Không nói...”  Một hôm trong giấc ngủ, tôi bỗng nghe mẹ tôi nấc lên: “Ông nói dối tôi, ông dụ dỗ tôi, bảo mình chỉ vào Nam vài tháng chơi cho biết rồi về...vậy mà rồi đi luôn...”  Có giọt nước mắt ứa ra trong khoé mắt mẹ.  Tôi lay mẹ tôi dậy dỗ dành: “Má, má thức dậy uống nước nha, hay uống sữa... Má muốn uống trà không để con pha...”   Cơn mộng qua đi... 

Tôi ngồi nhìn mẹ, cảm thương.  Mẹ lấy chồng khi tuổi mới mười ba.  Mẹ tôi thường kể về cái đám cưới nhà quê, người ta khiêng võng cho mẹ nằm vì đường xa.  Họ nhà trai đến rước dâu từ 4, 5 giờ sáng để còn kịp về nhà chồng làm lễ đón dâu trong giờ “hoàng đạo”.  Tôi nghĩ chắc mẹ còn bé con quá, nên được nhà chồng thương yêu như con đẻ.  Phải rời mái ấm gia đinh chồng để di cư vào nam là một nỗi đau không thể nào nguôi đi trong lòng mẹ tôi.  Những câu chuyện mẹ tôi thường kể về bà nội, và các chị em trong gia đình chồng, mà hiếm khi nói về bên ngoại, cho tôi hiểu rằng mẹ rất ít khi được về nhà viếng thăm cha mẹ đẻ, và bù lại mẹ tôi rất được gia đình chồng thương yêu...

Có điều tôi không hiểu vì sao vào Nam đến nay đã hơn 60 mươi năm rồi, mặc dù cuộc sống không đến nỗi nào... mà mẹ tôi vẫn còn ray rứt vì nỗi xa quê.  Cả cái đám cưới đã 80 năm qua, mẹ tôi vẫn còn nhớ như in.  Những lúc còn khoẻ mạnh, mẹ tôi thường nuối tiếc cuộc sống ngoài kia, kể lể này nọ, tôi chỉ biết nghe, chẳng hình dung được gì, kể cả bà nội kính yêu mà mẹ tôi nói bà rất thương tôi, bế suốt cả ngày!!! 

Những cơn mê sảng như thế vẫn thường xảy ra, và hầu hết là những mẫu đối thoại về quê nhà mà tôi không hình dung được, bởi nó không hề có trong ký ức tôi để tự nó trồi lên hay để tôi có thể cố tình gợi lại.  Bây giờ tôi mới hiểu một cách thấu đáo rõ ràng về hai từ: “Tùy miên”...

Có lúc tọa thiền, tôi đã khởi ý “mình thử gợi lại những kỷ niệm vui hay buồn và những hạnh phúc hay khổ đau nổi bật nhất trong đời, xem lúc cận tử nghiệp cái gì sẽ trồi lên...”   Cuộc đời tôi thăng trầm - vinh nhục, ấm no - đói khát đều có đủ.   Thật đáng mừng vì tôi không khởi được niệm nào trong quá khứ gần hay xa một cách rõ ràng cả, thỉnh thoảng hai từ Không Nói lại vô tình hiện lên.  Mỗi ngày tôi mở máy nghe hát bài kinh “Nhất dạ hiền giả” vài lần để tự nhắc nhở mình và cả mẹ nữa: Quá khứ không truy tìm, tương lai không ước vọng; Quá khứ đã đoạn tận tương lai lại chưa đến... Với sự tu tập miên mật theo bước chân Thầy, tôi đã nhìn lại quá khứ với tâm rộng mở hơn, dẫu còn hay mất, thương yêu hay thù hận, tất cả chỉ là huyễn mộng; hiểu được như thế, hy vọng tôi không bị căn bệnh “tùy miên” hoành hành khi rời bỏ thân xác này ra đi...

Kiết sử

Những lúc tỉnh giấc, mẹ tôi thường dặn dò: “Mẹ chết, con đem mẹ về XĐ, thờ ở từ đường bên nội nhé, để mẹ ở phiá bên trái, cạnh bà nội ấy!”  Tôi cố giải thích “Má ơi, ngoài bắc bây giờ đâu còn ai, má về đó ai mà thờ cúng... Mà quê má ở DH, sao má lại đòi về XĐ?”  Mẹ tôi nói: “Sống thì ở nhà cha, lúc chết thì về làm ma nhà chồng!”  Tôi kêu lên kinh ngạc:  “Má không về với Phật sao mà về làm ma nhà chồng?”  Mẹ tôi lại giải thích “thì ông bà mình vẫn bảo như vậy con ạ”... Dù tôi có nói dông dài hay lý luận thế nào đi chăng nữa, mỗi lần tỉnh giấc, mẹ tôi vẫn lập lại: “đưa mẹ về XĐ, thờ ở từ đường bên nội”.

Tôi vẫn nghe Thầy và Ni Sư giảng “kiết sử là những sợi dây truyền thống văn hoá, luật lệ trói buộc mình, bắt mình phải tuân theo thế này thế nọ...”   Đáng sợ quá...tôi thật sự không muốn bị trói buộc kiểu này.  Tôi có cuộc sống của tôi, tôi có quyền chọn lựa con đường tôi muốn đi, con đuờng giải thoát thênh thang ra khỏi sáu nẻo luân hồi...

Tôi học được ở đâu đó một câu “châm ngôn” mà tôi cho là rất hay: “Kiết sử tùy miên từ bỏ bớt, tập khí lậu hoặc bào mỏng dần!”  Tất cả những thứ ấy trong tôi đều có đủ, và có một cách “dồi dào” nữa đấy!   Từ ngày theo Thầy, tôi đã từ từ bỏ bớt, có những thứ tôi vẫn “ghiền” như thêu thùa may vá, thích cây cảnh, bông hoa...nhưng tôi cố bào chữa... thôi kệ nó, cũng không có hại đến ai, từ từ vài năm nữa già hãy bỏ.  Có lần tôi đã ươm được vài cây phượng vĩ đỏ mà hột giống đem về từ Ấn độ trong một chuyến hành hương.  Tôi chăm chút yêu quý như báu vật.  Rồi một mùa đông lạnh buốt đi qua, bọn nó chết cả, thế là tôi buồn khổ tiếc nuối hơn tuần lễ.  Học qua cả chục lần khóa Căn bản, bao lần Bát nhã tôi đã hiểu đó là ngu si, là vô minh, đủ duyên thì còn, hết duyên thì nó mất thế thôi, có chi mà tiếc nuối.  Thế nhưng giữa học và hành còn có một khoảng cách mà tôi cho là tùy thuộccăn cơ.  Người thượng căn nghe qua một lần đã thông suốt, còn tôi thuộc vào hạ căn hạ liệt, nên nghe đến muốn thủng cả màng nhĩ mà việc thực hành còn lắm chông gai, chẳng qua là lậu hoặc đã quá sâu dày qua nhiều kiếp nhân sinh!

Từ kinh nghiệm bản thân, tôi hiểu và thương mẹ hơn.  Mẹ được sanh ra ở thời điểm đó, với hoàn cảnh gia đình đó, thì cuộc đời mẹ được xoay vần như thế đó.  Gia đình tôi tiếng là theo đạo Phật, nhưng thực ra mẹ tôi không có khái niệm gì về giáo lý của Đức Phật, mà là Nho giáo thì đúng hơn.  Mỗi lần lên chùa, mẹ tôi chỉ một lòng thiết tha cầu nguyện cho mọi người được ấm no hạnh phúc, đông con nhiều cháu, làm ăn phát tài.  Cha tôi lúc sinh thời vẫn luôn nhắc nhở “thuyền theo lái, gái theo chồng”, “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”, “con dâu là con nhà mình, con gái là con người ta”... thế nên việc mẹ tôi về sống bên gia đình chồng, từ lúc sống cho đến lúc thác, vẫn chỉ có một tâm niệm ký gởi cả hồn lẫn xác ở bên chồng là chuyện tất nhiên.

Không thể làm gì khác hơn để thay đổi ý định “đưa mẹ về quê”, tôi tâm niệm rằng, khi vọng niệm khởi lên thì mình phát ra chất độc làm ô nhiễm môi trường chung quanh, khiến mẹ bệnh thêm.  Khi tâm tĩnh lặng thuần khiết thì phát ra sinh khí làm tươi mát môi trường, khiến mẹ hết bệnh.  Khi mẹ hết bệnh, mới mong giải thích để bác bỏ yêu cầu này!  Lời Thầy dạy dỗ vẫn in đậm trong tâm tôi: “con phải an trú để độ mẹ”.  Thương mẹ quá, tôi phải vâng lời Thầy, nhất định vâng lời Thầy, tu tập đến nơi đến chốn để độ chính bản thân mình và độ mẹ... Ôi, thế nào là quyền năng của “lậu hoặc, tập khí, kiết sử, tùy miên”, ta quyết sẽ không bao giờ để bọn mi khống chế!

Gợi lên

Hôm nay mẹ tôi đã khá, mặc dầu đã lẫn, Bà nhắc tôi nấu nước pha trà mời khách đến thăm...

Tôi ngồi bên cạnh mẹ, bà hỏi: Chị ở Sàigòn à?  Vâng!

Chị có mấy cháu?  Dạ tám.

Tám? Phúc đức quá, các cháu đi học cả chứ?

Dạ không, con nghèo quá, tụi nó đi lượm ve chai sống thôi.

Sao không buôn bán?  Bây giờ buôn bán không cần vốn đâu, cứ lấy hàng, bán xong mới phải trả tiền.

Tôi bật cười, mừng vì mẹ vẫn còn tỉnh táo, biết lý luận một cách khá rõ ràng hợp lý.

Mẹ tôi bỗng nhìn tôi trân trối, bà nắm chặt tay tôi.  Một tích tắc trôi qua...rồi hai mẹ con cùng cười vang cả nhà.  Mẹ tôi cuống quít: “Con, con đấy à...”

Thì ra chính tiếng cười của tôi đã gợi lại trong ký ức của bà hình ảnh đứa con gái ở cách xa ngàn dặm.  

Bây giờ tôi chợt hiểu giá trị của hai từ “gợi lên” trong bài học của Thầy “thỉnh thoảng gợi lên hai từ Không Nói cho đến hết thời thiền, hoặc trong bốn oai nghi”.

Thì ra là vậy, nếu tôi không cười, cái tiếng cười quen thuộc của đứa con gái vốn đã “ghi vào” vùng nhận thức từ bao năm qua, chưa hẳn mẹ đã nhận ra tôi...  Chính tiếng cười quen thuộc đó đã gợi lên hình ảnh đứa con thân yêuÁp dụng vào bài học “7 bước an trú trong tâm Tathà”, khi hai từ Không Nói đã được “ghi vào” hay nói chính xác hơn, “nội tại” trong vùng tánh nhận thức thì ta mới có thể gợi lên được lúc toạ thiền.  Do vậy để củng cố và làm cho vững chắc Ký ức mã số Không Nói trong vùng tánh Nhận thức, hay để cho nó nội tại được trong vùng tánh Nhận thức thì ta phải thường xuyên gợi lên hai từ Không Nói trong mọi việc làm và mọi lúc mọi nơi.  Cảm ơn Thầy đã nhắc: “nhớ gợi ý Không Nói nghe con...”

Vào chợ

Đã hơn ba tuần giam mình trong căn phòng nhỏ hẹp chăm sóc mẹ, hôm nay tôi muốn đi Saigon thăm vài người bà con thân thuộc...Tôi quyết định đi xe gắn máy thay vì đi xe đò. Em gái tôi dãy nảy: “trời ơi, có ông Thầy trẻ đi Saigon bằng xe Honda, bị xe tải đụng chết ngày hôm qua, Ông tu từ lúc 6 tuổi, ông có bằng Tiến Sĩ Phật học...”  Em gái tôi cố ca cẩm về Ông Thầy để ngầm báo cho tôi biết có phước báu như ông mà còn bị xe đụng chết, huống là tôi... Tôi cười, chỉ ... “thầm nhận biết...KN...”   Chú em rể tình nguyện chở chị đi.

Trước khi đi tôi đặt điều kiện: chạy chậm, mệt thì nghỉ, không cố gắng vì tôi muốn thực hành thiền trong suốt thời gian đi xe.  Chú đồng ý.

Hôm trước, khi về đây, cũng con đường này, nhưng ngồi trên xe đò, tôi có những cảm nhận khác hơn hôm nay.  Tiếng gió phần phật bên tai, xe cộ đông đúc, mọi người mải miết gò mình trên xe mà chạy.  Cũng may, đoạn đường này có đường riêng cho xe hai bánh và xe hơi, chỉ chạy có một chiều nên sự an toàn cũng được bảo đảm.  Xe qua phố xá đông người, qua những bãi rác bay mùi nồng nực, rồi lại qua những cánh đồng hoang vắng, có những chú bò lác đác xa xa đang gặm cỏ thưa.  Những đoạn đường êm ả, những đọan đường gập ghềnh lui dần về phía sau.  Tâm tôi vẫn bình lặng, “thầm nhận biết...” không có ý niệm gì, cũng không có cảm xúc gì...

Xe bắt đầu đi vào thành phố.  Dòng người và xe chen chúc nhau, lạng lách dành từng tấc đường.  Tôi khẽ nhắc chú em: “Mình không vội, từ từ đi, chừng nào đến nhà thì đến nhé”.  Nhìn những khuôn mặt trẻ già, lớn bé, nam nữ, bị bịt kín bởi cái khăn che bụi, bất giác tôi liên tưởng đến những người phụ nữ Trung đông, một thoáng qua nhanh, tôi vội nhắc mình  “Thầm nhận biết....”   tôi trở về với tôi...ngay tức khắc.  Trời âm u quá, vài giọt mưa lác đác rơi trên mặt tôi lành lạnh... Tôi gợi ý “Không... nói...” và như thế đã không có mưa Saigon trong tôi, đã không có những kỷ niệm ngày còn đi học, tan trường về trong mưa ướt cả vạt áo dài.  “Thầm nhận biết...Không... nói”, một dòng biết lặng lẽ trong tôi, cái biết về tâm bình lặng thật rõ ràng.  Hai chị em tôi vẫn đi trong mưa, chẳng ai nói lời nào.  Ngang qua một cửa hàng bán đồ điện tử, chú em nói “mình vô đây trú mưa, em muốn mua một cái máy (laptop) cho thằng con”.  Gởi xe xong chú đi thẳng vào trong tiệm.  Tôi vẫn đứng ở hàng hiên nhìn mưa rơi.  Những chiếc xe chạy qua hối hả tung tóe cả nước vào lề.  Một em trai cầm ổ bánh mì ra ngồi xổm xuống bên cạnh tôi, em cầm ổ bánh mì ăn ngon lành.  Qua y phục, tôi biết em là một nhân viên trong cửa hàng.  Em ngước nhìn tôi nói “mời bác vô trong cửa hàng ngồi cho đỡ lạnh”, “cám ơn con, nhưng bác không lạnh nên đứng ở đây cũng được rồi.”  Tôi nhìn cậu bé..., tôi ... gợi ý Không Nói... tâm tôi bình lặng ngay.  Thực ra tôi đã hơi xúc động khi nhìn mặt em... Em gầy ốm, mặt mày xám xịt... Tôi biết cái lũ tưởng trong tôi đang chực chờ nổi sóng.  Ngay lúc đó mà không gợi ý Không Nói, có thể tôi đã đi ngược dòng thời gian để nhớ lại những ngày sau 75 bữa đói bữa no.

Bây giờ thì tôi đã hiểu rõ hơn lời chia xẻ kinh nghiệm của Sư Cô Hiền Đức.  Cô nói Cô còn biết trước vọng tưởng khi nó chưa kịp nổi lên, Cô dùng “kiếm báu Không nói” chặt cái bụp là nó tiêu liền.  Tôi cứ thắc mắc hoài, làm sao mà biết trước?  Khi giác quan tiếp xúc với đối tuợng là có cái Thọ.  Từ cái Thọ, trong sát na đã có cái Tưởng.  Tưởng thì muôn màu muôn vẻ... Bây giờ tôi đã hiểu, nếu có thể dừng được ở thọ thì sẽ không có tưởng.  Mấu chốt là phải nhận ra chỗ này hay nói khác hơn phải có cái biết rõ ràng tâm mình đang ở đâu, nghĩ gì.  Thầy dạy phải luôn gợi ý không nói, có nghĩa là ngăn chặn cái tưởng từ trước khi có cái thọ.  Khi giác quan tiếp xúc với đối tượng, tức là có thọ, ngay nơi thọ này là ta phải chận ngay.  Nếu không “gợi ý Không Nói” hay không kịp thời tự nhắc nhở mình câu thần chú “Thầm nhận biết...K...N...” thì các loại tưởng có lời, không lời, ấn tượng, liên tưởng đã lôi mình đi xa tít tắp mù khơi rồi!  Thí dụ nhìn em nhân viên cửa hàng ăn ổ bánh mì; mắt thấy là có cái thọ, giữ cái biết ở cái thấy... “em đang ăn bánh mì”, chấm dứt!  Nếu không, một mạng lưới tưởng khổng lồ chằng chịt từ quá khứ đến tương lai sẽ nổi lên ngay: bánh mì Saigon so sánh với bánh mì Cali, bánh mì dòn, mềm, xíu mại, cá hộp, trứng gà, chả chay... nhớ hồi xưa đi học ưa ghé quán bên đường mua bánh mì, lại tính toán ngày mai mua bánh mì ăn sáng... Nếu luôn luôn gợi ý Không Nói trong mọi việc làm, mọi lúc mọi nơi thì ông Tưởng làm sao ghé nhà ta được!   Hơn thế, ta còn đi trước một bước, tức là tâm luôn an trú trong tánh nhận thức biết, từ trong tánh nhận thức biết qua các giác quan (vốn được trang bị áo giáp Không Nói), đến các hiện tượng thế gian, còn chỗ nào đâu để tưởng có cơ hội hoành hành.  Tôi thầm cảm ơn những lời dặn dò vàng ngọc của Thầy. 

Chúng tôi rời cửa hàng khi trời dứt mưa.

Đến nhà, cô cháu gái chạy ra ầm ĩ: “trời ơi sao Ba để bác ướt hết như vậy, sao Ba không trú mưa, sao Ba không đón taxi đưa bác về...” Con bé rối rít hối tôi vào nhà thay áo... Chú em cười nói đùa: “Bác đang tập làm Thiền sư đấy!”  Tôi thấy trong lòng mình có một niềm vui kỳ lạ, lâng lâng...có phải tôi đã đi vào đời với hành trang Không Nói?

Từ giã

Mẹ tôi đã khá nhiều, bà đã có thể tự mình làm được một số việc cá nhân, ngày tôi phải về Mỹ cũng vừa đáo hạn.  Tôi không biết phải từ giã mẹ như thế nào?  Bất chợt tôi nhớ đến câu ca dao “Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng, Con nuôi mẹ, con tính tháng tính ngày”.  Trong tâm tôi đã không tính gì cả, nhưng con số trong tờ lịch cứ mỗi ngày mỗi tăng.  Thời gian từ vô thủy đến vô chung vẫn cứ vô tình âm thầm trôi qua, nào có biết chờ ai đợi ai.  Hành lý đã xong, tôi lén đem ra ngoài phòng khách.  Tôi dặn cô em cố giữ mẹ trong phòng của bà để tôi bước đi được an tâm.  Tôi ôm mẹ hôn lên má...bàn tay bà siết chặt tay tôi, tôi không nói được lời nào, chỉ lặng lẽ vẫy tay chào mẹ rồi bước nhanh ra cửa.  Tim tôi đau nhói.  “Thầm nhận biết.... thầm nhận biết... Không nói...”, tôi thì thầm...

Cuộc đời là như thế, hợp tan, tan hợp đã bao lần.  Suốt chặng đường dài, tôi cố quên đi hình ảnh mẹ, cố nhớ đến lời Thầy dặn: gợi ý Không Nói... Nhưng tôi biết tôi còn non kém, chưa phải là “cao thủ võ lâm” để thản nhiên quên đi hình bóng mẹ già mà an trú....  Tôi lấy máy ảnh ra, xem lại hình ảnh mẹ, tấm ảnh tôi chụp lúc mẹ cười thật hồn nhiên vô tư.  Mẹ và tôi cùng cười dòn dã khi tôi cho bà xem mấy cái răng đen (đã nhuộm từ khi còn ở ngoài bắc, theo phong tục xưa) và trêu ghẹo “răng lánh hạt huyền kém thua đấy nhé, hèn chi ngày xưa ba mê tít!”

Tiếng cô nhân viên trong phi hành đoàn thông báo: “máy bay đang qua vùng áp thấp nhiệt đới, xin quý vị trở về chỗ ngồi và cài dây an toàn.”  Tôi vội vàng tắt máy, nghiêm chỉnh ngồi thiền...

Thưa Thầy,

Ni Sư đã nhắc nhở thiền sinh chúng con, cũ cũng như mới, phải viết bài trình Thầy, nói về những kinh nghiệm tu tập của mình, những kiến giải ít hay nhiều, sâu hay cạn để đăng vào Đặc san 2015, vốn là một đặc san đặc biệt kỷ niệm 20 năm hoằng hóa của Thầy.

Con chẳng có kinh nghiệmđặc biệt, dù con tự biết con đã chuyển đổi rất nhiều về cả hai mặt thân tâm.  Những mẫu chuyện nho nhỏ kể trên là những gì con muốn dâng lên Thầy như một phần chia xẻ những gì con tu tập... Tâm con như thế nào, không cần phải trình bày, Thầy cũng đã “soi thấu hết trọi trơn rồi”...

Đệ tử xin đê đầu kính bái...

DN

Tracy, 21/09/2014

Trích từ Đặc San Tánh Không 2015

 

 

 

 

 

 

 

Reader's Comment
Friday, April 7, 20239:16 PM
Guest
Bài này 2015 đến nay là 8 năm rồi, Thầy và mẹ chị đã đi rồi. Chị có bài viết mới không ?
Send comment
Off
Telex
VNI
Your Name
Your email address
Tuesday, January 14, 202511:11 AM(View: 122)
Hình ảnh cô bé áo nâu, tóc Demi Garson đứng nơi cổng thiền viện với nụ cười trên môi, vẫy tay chào làm chậm lại bước người đi. Dáng vóc nhanh nhẹn, chân chạy, tay vung, bao sân ngày nào, nay nhẹ bước bên Suối nguồn hạnh phúc, tô điểm cho thiền viện một sắc màu mùa Xuân / Cảm ơn em Như Vân
Tuesday, January 14, 202511:20 AM(View: 78)
VIDEO / Tâm Chiếu: KHÔNG PHÓNG DẬT / Đạo tràng Houston Lớp Tối April 03 2024
Sunday, January 12, 20259:08 AM(View: 116)
“Chánh Niệm Về Sự Vào-Ra” không bác bỏ vai trò của hơi thở; trái lại, nó nhìn nhận hơi thở là cánh cửa, mở lối vào sự quan sát toàn diện thân-tâm .../ Lối dịch mới này khiến chúng ta tiếp cận Kinh Ānāpānasati với góc nhìn trọn vẹn, thống nhất với Tứ Niệm Xứ (Kinh MN 10) và khuyến khích hành giả đi sâu vào con đường văn – tư – tu, đặt nền tảng vững chắc cho giải thoát khổ đau.
Thursday, January 9, 20258:42 PM(View: 186)
Cuồng phong bão lửa thiêu tất cả / Thậm chí mạng người cũng mất đi / Vô thường chợt đến, thành cát bụi / Ta đến rồi đi chẳng đem gì.
Wednesday, January 8, 202510:29 AM(View: 153)
Như bao năm, người Mỹ chào đón năm mới 2025 bằng Lễ Hội Hoa Hồng lần thứ 136 ở thành phố Pasadena, California ngày đầu năm, thứ tư, mồng một tháng giêng 2025, đúng 8 giờ sáng, giờ miền tây.
Wednesday, January 8, 20258:32 AM(View: 118)
Ngày tôi đi dòng đời qua nhẹ lắm. Mỗi kiếp người thấp thoáng tựa phù du. Dĩ vãng, ân tình, hạnh phúc năm xưa. Xin gửi lại luân hồi đường vô ngã...
Monday, January 6, 20259:29 AM(View: 136)
Sau cơn giông tối qua, bên phải thiền viện, một cành thông lớn đã nằm rạp trên mặt đất. Vì chưa lìa gốc nên hương thơm và sự tươi mát vẫn còn đó, chia xẻ cho những thảm cỏ xanh, bụi nấm biết bầu trời xanh bao la bất tận với làn mây trắng lững lờ trôi, những ánh sao trong màn đêm, những ánh nắng mặt trời gay gắt, những trận bão giông tràn về . Như vị Bồ Tát nguyện xuống trần gian vậy. - Nhìn cảnh nhớ Thầy.
Monday, January 6, 20259:17 AM(View: 167)
Monday, January 6, 20257:34 AM(View: 53)
Luân hồi sinh tử: đổi tôi! / Đó là định luật, chính tôi cỏng nè! / Thôi thì măc kệ nó nghe! / Mặc kệ hình dạng cập kè đổi thay!!!
Thursday, January 2, 20257:38 PM(View: 168)
Đúng sai tùy góc nhìn / Người khôn cứ lặng thinh / Kẻ dại mồm to tiếng / Chỉ tổn hơi sức mình...
Tuesday, December 31, 20248:17 AM(View: 144)
Bài thơ sức khoẻ răng đe / Xin đừng xem thường lắm nhe, thưa người / Trẻ, Già! Xin đừng “dễ ngươi” / Càng già! sức khoẻ có tươi bao giờ!!!
Tuesday, December 24, 20248:15 AM(View: 264)
Đông ơi! lại đến nữa rồi / Thầy tôi nay đã xa xôi mấy mùa / Ngoài kia lạnh buốt thê lương / Lá vàng rơi rụng, ngập đường lối đi
Sunday, December 22, 202411:18 AM(View: 154)
Sunday, December 22, 202410:56 AM(View: 160)
Sunday, December 22, 20247:43 AM(View: 162)
Thiền hành nhẹ gót thênh thang / Áo lam phất phới, áo vàng, áo nâu / Bây giờ Thầy tôi ở đâu ? / Thầy về chốn cũ, đứng hầu Thích Ca!
Friday, December 20, 20245:47 PM(View: 416)
Bắt đầu từ lúc đó, với sự hiểu biết về vai trò của Fascia, cộng thêm với cái đau là một chủ đề, những bài tập khí công đã được tập chu đáo hơn. Từ đó một cánh cửa dẫn đến sự hiểu biết lý thú về "sự liên hệ giữa Fascia-Khí Công-Thiền“ bắt đầu được mở ra.
Friday, December 20, 20247:51 AM(View: 182)
Ngồi trong lớp con nhìn Thầy chăm chú / Sắc mặt hồng, đôi mắt sáng như sao / Từng tuổi ấy nhiệt quyết vẫn dâng trào / Tâm từ bi chuyển tiết đông thành xuân ấm.
Wednesday, December 18, 20241:00 PM(View: 390)
Bạn có thấy rằng mọi thứ bạn cần để chấm dứt khổ đau đã luôn ở đó, chờ đợi bạn nhìn thấy và tin tưởng không? Đã đến lúc buông bỏ khát khao, nhận ra sự đầy đủ trong hiện tại và quyết tâm bước đi trên con đường giải thoát mà chính bạn tự mở lối.
Wednesday, December 18, 202412:47 PM(View: 200)
“Người khôn khéo phải nương vào ngón tay để thấy được mặt trăng. Nếu cố chấp vào ngón tay, nếu cho ngón tay là mặt trăng thì sẽ không có cơ hội nào thấy được mặt trăng cả.
Wednesday, December 18, 202412:37 PM(View: 179)
Mùa thu lá đỏ / Vũ trụ xoay vần / Kiếp người mong manh / Nào ai có tỏ?
Wednesday, December 18, 202412:12 PM(View: 182)
Wednesday, December 18, 202412:03 PM(View: 194)
Tuesday, December 17, 20248:35 AM(View: 167)
Con xin được nói mấy lời / Để cho con được khỏe người, hả hơi ! / TRỜI cao nhìn xuống mĩm cười / Cứ nói, cho Tâm của người thảnh thơi.
Wednesday, December 11, 202412:49 PM(View: 185)
Wednesday, December 11, 202412:38 PM(View: 198)
Wednesday, December 11, 202412:09 PM(View: 224)
Monday, December 9, 202412:00 PM(View: 250)
Wednesday, December 4, 20249:00 AM(View: 328)
Sống chậm sẽ giúp ta yêu thương nhiều hơn, yêu cảnh vật, yêu con người xung quanh và từ đó giúp ta yêu thương hơn cuộc sống này. Sống chậm sẽ khiến ta biết trân trọng những khoảnh khắc tươi đẹp của cuộc sống và cảm nhận được những yêu thương mà mỗi người xung quanh trao tặng.
Sunday, December 1, 20248:08 AM(View: 232)
Lễ TẠ ƠN vừa qua đây / Vôi vàng trở lại đúng ngày TẠ ƠN / Ta mang biết bao nhiêu ƠN!
Thursday, November 28, 20247:11 AM(View: 484)
Bao năm Thầy đã ra đi / Di ảnh trông giống như y Thầy ngồi / Sen tòa giảng Pháp liên hồi / Lời Thầy khuyên dạy: não thôi nói thầm...
Tuesday, November 26, 20249:06 AM(View: 262)
Monday, November 25, 202411:14 AM(View: 284)
Ảnh Nghệ Thuật / Photo by Hoàng Tiến (D.T Texas)
Monday, November 25, 202410:51 AM(View: 251)
Nếu ai hỏi / Cớ sao làm con Phật? / Em mỉm cười nhẹ gật cúi đầu thôi / Phật trong ta sâu sắc muôn vàn / Chẳng kể lễ, lặng im không nói / Tri sáng ngời rõ biết tuyệt vời! / Chân tánh đó ngàn đời bất diệt!
Monday, November 25, 20248:39 AM(View: 581)
Để Biết Ơn và Tri Ân. Nhân mùa Thanksgiving 2024- trước tiên con xin thành kính tri ân đến ba ngôi Tam Bảo : Phật - Pháp - Tăng / Kế đến con xin tri ân Vô thường ... / tri ân đến những nghịch duyên đưa đẩy
Monday, November 25, 20247:50 AM(View: 228)
Tôn Hành Giả, khi tròn xong công quả / Vòng Kim Cô bỗng chốc hóa thành không / Người tìm Đạo, một khi đã dừng lại / Sẽ nhìn thấy ngay, cái đang tìm.
Wednesday, November 20, 20245:40 PM(View: 490)
Tạ ơn Người phương cách nào tìm kiếm / Cho đủ đầy ơn nghĩa của Mẹ Cha / Hòa thuận anh em, hiếu thảo song Từ / Sống đời phạm hạnh đáp đền Mẹ Cha.
Wednesday, November 20, 20249:39 AM(View: 359)
Thưa quý bạn / chúng ta đã có trong thư viện THƠ THIỀN, NHẠC THIỀN, giờ có thêm thư mục mới: TRANH THIỀN / Nếu bạn thích chụp ảnh, thích vẽ tranh, thích design, thích sáng tạo ảnh bằng Ai, hãy hướng tâm đến Thiền / Hãy gửi về Ban Biên Tập các tác phẩm, của mình để chia sẻ cái Thấy của mình với bạn đồng tu. / Mỡ đầu mục TRANH THIỀN xin giới thiệu tác phẩm BYE, SEE YOU SOON của chị Tâm Như đạo tràng Texas
Sunday, November 17, 20247:11 PM(View: 268)
Ngồi thiền trong tĩnh lặng. Biết hơi thở vào ra. Niềm an lạc dâng tràn. Xin tạ ơn Phật tổ. Lòng tri ân sâu dầy...
Sunday, November 17, 20243:50 PM(View: 395)
Vậy là nếu ta …Ai là người niệm Phật … Ai là người niệm Phật… Ai là người niệm Phật… thì cái khoảng cách khi mình không nói gì hết, mình như thế nào? Mình có nhận ra tâm mình lúc đó hoàn toàn yên lặng trống rỗng? Cái khoảng cách ấy là cái "gap" là cái Niệm Chân Như là cái Niệm Biết rõ ràng của Chân Tâm.
Sunday, November 17, 20243:42 PM(View: 388)
Thực hành Quán Niệm Hơi Thở là nhận biết (awareness) sự vận chuyển không khí ra vào của sự thở , đồng thời nhận biết những cảm giác (ngứa ngáy, khó chịu…), sự an tịnh… đang xảy ra trên thân cùng lúc với sự thở. Lời kinh thật rõ ràng, giúp hành giả biết rõ cách thực hành. Tiếp theo là thọ, tâm và pháp thêm 12 điều nữa, gợi ý cho hành giả là ngoài hơi thở, mọi cảm thọ, mọi biểu hiện của nhận biết hiện về trong tâm, ta phải luôn rõ biết.
Sunday, November 17, 20247:42 AM(View: 202)
THỞ , là sự sống con người / Là nguồn năng lực cho đời thế gian / Sanh Linh Vạn Vật hiện đang / Cùng nhau hít thở, nhẹ nhàng, êm ru...
Saturday, November 16, 20245:37 PM(View: 437)
Từ-Bi Trí-Tuệ tu cho đạt / Thương người như Bồ Tát độ sinh / Tài Đức rèn luyện cho mình / Thiên đường tại thế, chúng sinh hưởng nhờ.
Monday, November 11, 20247:57 AM(View: 348)
Lúc đó nhẹ gót, lặng câm / Buớc vào cửa mở, tâm trần thảnh thơi / NGỌN ĐÈN MÌNH sẽ tự khơi / Rực rô, chói lọi khắp nơi trong ngoài!!!
Wednesday, November 6, 20244:00 PM(View: 755)
Nói cách khác, tất cả là hãy thực hành lời Phật và chư Tổ dạy để gieo trồng những hạt giống Bồ Đề tốt lành cho đời này và đời sau. Nhờ vậy phút lâm chung sẽ nhẹ nhàng, ra đi thanh thản và được vãng sanh hay tái sanh rất nhanh
Wednesday, November 6, 202410:11 AM(View: 663)
Nước đã cấu thành 60% phần thân vật lý của bạn, hãy rèn luyện chính mình cho các phẩm chất cao quý nào của nước cấu thành tâm linh và tánh tình của bạn.
Monday, November 4, 20248:37 AM(View: 346)
Dưới chân núi, mắt ta mở rộng / Nhìn đỉnh cao, gió lộng mây bay / Ta như vừa nhắp chén men say / Trong không gian, của trời Hy Mã
Monday, November 4, 20248:07 AM(View: 289)
Ai nghe tiếng khóc oa oa / Đó là tiếng trẻ vừa ra chào đời / Sơ sinh, chưa nói nên lời / Nên dùng tiếng khóc, nói đời”khổ đau” !
Tuesday, October 29, 20247:43 AM(View: 448)
Là U80, khi ĐI biết mình đang đi, cẩn thận để tránh bị té ngã; khi ĂN biết mình đang nhai, đang nuốt, chậm rãi để khỏi bị nghẹn; khi NẰM khi NGỒI đều rõ biết; tâm lúc nào cũng ở bên thân, đó là ta đang thực hành tứ niệm xứ ở mọi lúc, mọi nơi.
Sunday, October 27, 20249:10 AM(View: 251)
Thiệt tình, ai cũng thành Ma / Sau đó thành gì, tùy ta tu hành
Sunday, October 27, 20248:53 AM(View: 434)
Gạo này là của đất trời / Do công lao tác, của người nông dân / Làm người trong cõi hồng trần / Hạt gạo nuôi sống tấm thân bụi này
Monday, October 21, 20244:12 PM(View: 553)
Thế gian nầy địa ngục hay thiên đàng / Cũng do Nhân Quả con Người gieo tạo / Đừng ngụy biện với lý luận gian xảo / TRẢI LÒNG THƯƠNG, để thế giới an bình.
Monday, October 21, 20243:56 PM(View: 290)
Qua bao năm, say kinh mê kệ / Thấy được rồi, mắt lệ rưng rưng / Ngọn đèn Tâm, bỗng bựt sáng trưng / Trong một chốc, thấy từng hang hốc
Monday, October 21, 20243:35 PM(View: 289)
Đất động rồi đất sẽ yên / Tâm ta nếu động, triền miên khổ sầu / Nghĩ xem đất động bao lâu / Chưa hơn một phút, đền, lầu...... tiêu tan
Monday, October 21, 20247:50 AM(View: 371)
Kính chia sẻ với quý anh chị các TÀI LIỆU HỌC TẬP Bài 15 ngày 14/10/2024: Kinh PHÁP MÔN CĂN BẢN gồm VIDEO, SLIDES, KINH VĂN tại Đạo tràng Nam Cali
Wednesday, October 16, 20241:08 PM(View: 414)
Người thực hành tứ niệm xứ có 10 lợi ich là:
Wednesday, October 16, 202412:35 PM(View: 345)
Bệnh Tâm trị bằng thuốc chi? / Xin chỉ, để tôi trị bệnh của mình! / Bênh Tâm là bệnh chúng sinh / Mang từ lũy kiếp, mà mình không hay!
Tuesday, October 15, 20247:06 PM(View: 316)
Còn gì nữa mà “lần chần”? / Tôi ơi! hãy quyết, đừng chần chờ nha / Tôi xin nhắc tôi đó nha / Thời gian có đợi chờ ta bao giờ?
Tuesday, October 8, 20243:19 PM(View: 632)
Nghi ngờ chỉ lợi đầu tiên / Cho ta cảnh giác, bớt phiền người gian / Lâu ngày tâm ý ẩn tàng / Quanh ta tất cả đều toàn kẻ sai.
Sunday, October 6, 202412:12 PM(View: 418)
Đạo tràng Nam Cali - Chương Trình CÙNG NHAU TU HỌC - Kính chia sẻ với quý anh chị các TÀI LIỆU HỌC TẬP Bài 14 tại Thiền Đường Tánh Không gồm VIDEO, SLIDES
Sunday, October 6, 202412:09 PM(View: 360)
Rừng Kinh biển Kệ khôn dò / Nếu không diễn giải, thì mò khó ra / Rừng Kinh biển Kệ bao la / Mênh mông bát ngát như là đại dương.
Sunday, October 6, 20248:11 AM(View: 388)
Tay nâng tách nóng nước trà / Hơi ngun ngút tỏa như là khói sương / Niệm tâm thấy cảnh vô thường / Khói sương sinh diệt, Có thường hay không ?
Saturday, September 28, 20246:42 PM(View: 489)
Chúng ta cứ TĨNH, LẶNG, CĂM / Ôm câu Không Nói, thì Tâm lộ mầm / Cứ hành một cách âm thầm / Đó là những món “Chay Tâm” diệu kỳ.
Saturday, September 28, 20245:06 PM(View: 371)
Ngày xưa Phật gọi: KINH HÀNH / Đó là những bước THIỀN HÀNH hôm nay
Friday, September 27, 20244:57 PM(View: 714)
Thế giới vô thường cần phước đức / Chúng sanh khổ nạn cầu bình an / Tùy duyên tinh tấn lo tu học / Hồi hướng phước lành đến thế gian.
Tuesday, September 24, 202410:15 AM(View: 726)
Hành trang Thầy đã cung cấp cho chúng ta thật đầy đủ. Giờ ta tự do chọn lựa , tu theo Hiện Tại Lạc Trú của tục đế hay Thể Nhập Chân Như của chân đế , tùy mỗi hành giả .
Monday, September 23, 20243:33 PM(View: 386)
Sông còn lúc lỡ lúc bồi / Đời người rồi cũng có hồi hợp tan / Đường đi nhìn lại ngút ngàn / Nẽo về đã thấy rõ ràng rồi đây!
Monday, September 23, 20247:55 AM(View: 506)
Cương quyết chọc thủng tấm màng đen / Để xem bên kia có những gì / Mà thân cát bụi không bền bĩ / Nay đau! Mai mạnh! Mốt đi luôn!
Wednesday, September 18, 20243:28 PM(View: 914)
Kính chia sẻ với quý anh chị các TÀI LIỆU HỌC TẬP Bài 13 LÝ DUYÊN KHỞI phần 2: Từ Vô Minh đến Lục Nhập ngày 9/9/2024 tại Thiền Đường Tánh Không gồm VIDEO, SLIDES
Tuesday, September 17, 20248:28 AM(View: 414)
Thênh thang ta hướng về miền / Quê hương xưa cũ, một miền an như / Tâm luôn, ôm giữ, khư khư / Một tiếng KHÔNG NÓI, một câu KHÔNG LỜI!!!
Tuesday, September 17, 20248:14 AM(View: 329)
ĐỜI và ĐẠO khác nhau vậy đó / Chẳng khác nào một thỏi “nam châm” / Hai đầu “thỏi”, tuy có xa xăm / Nếu đúng duyên, hai đầu sẽ gặp!!!
Tuesday, September 10, 20249:42 AM(View: 915)
Phật bảo người Bất Thiện như TRĂNG cuối tháng, / ánh sáng mất dần cho đến không còn xuất hiện. / Phật bảo người Thiện ví như TRĂNG đầu tháng / Ngày đêm càng lúc càng sáng / Cho đến khi TRĂNG tròn đầy
Saturday, September 7, 20249:10 AM(View: 452)
Thân tứ đại buông cương, giục gió / Ngựa vô thường bươn bả vó câu / Bỏ đi danh lợi, công hầu / Cố qua khỏi cánh rừng sâu hồng trần
Saturday, September 7, 20248:52 AM(View: 383)
Một đêm gió mát trăng thanh / Có người múa kiếm loang nhanh tuyệt vời / Ánh kiếm loang loáng sáng ngời / Xong! tra vào vỏ, người ngồi trầm ngâm!
Monday, September 2, 20243:28 PM(View: 417)
Kính chia sẻ với quý anh chị các TÀI LIỆU HỌC TẬP buổi sinh hoạt đạo tràng 24/8/2024 gồm VIDEO, SLIDES và bài kinh TỔNG THUYẾT VÀ BIỆT THUYẾT
Monday, September 2, 202411:56 AM(View: 495)
Có ai biết được gữa khuya / Nữa đêm về sáng, bốn bìa đông tây / Cảm nhận sự im lặng này! / TĨNH LẶNG! CÔ TỊCH! Đông đầy TRỐNG KHÔNG!
Monday, September 2, 202411:10 AM(View: 418)
Vào cửa THIỀN, nếu còn DANH NHÃN / Thầy tôi dạy chiêu thức diệt ngay / Nếu DANH NHÃN, ló ra chỗ này / Đùng chiêu thức, diệt ngay tức khắc
Sunday, August 25, 202410:28 AM(View: 524)
Kính chia sẻ với quý anh chị CÁC TÀI LIỆU HỌC TẬP BÀI 12: ngày 19 tháng 8, 2024: Tuệ Huy trình bày chủ đề: Tổng Quan về LÝ DUYÊN KHỞI và PHÁP DUYÊN SANH - VIDEO / - SLIDES bài giảng / - và bài kinh liên quan đến bài học.
Sunday, August 25, 202410:08 AM(View: 490)
Trong giáo lý của Đức Phật về duyên khởi (Paticca-samuppāda), vòng luân hồi của sinh tử, gọi là samsara, được mô tả như một quá trình được duy trì sự tồn tại của chính nó bởi các lực tương duyên và đối nghịch. Samsara nghĩa đen là vòng nước xoáy được sử dụng để nói đến tiến trình sanh tử luân hồi vô lượng kiếp của một chúng sanh.
Sunday, August 25, 20249:47 AM(View: 416)
Hổ nhớ rừng! còn ta nhớ nước! / Trong củi lồng, Hổ ngước nhìn cây / Chốn lao lung đã được bao ngày? / Mà Hổ thấy chồn chân, xót dạ?
Sunday, August 25, 20249:13 AM(View: 385)
Nhân sinh trong cõi thế gian / Tơ tằm bao kiếp dọc ngang nhả hoài / Lăn trôi nào phải riêng ai / Mà chung tất cả mọi loài, người ơi!
Wednesday, August 21, 202410:35 AM(View: 850)
Ngày Rằm tháng Bảy VU LAN/ Làm con hiếu thảo Đạo Vàng lo tu/ MỤC LIÊN cứu Mẹ ngục tù/ Thoát vòng Ngạ Quỷ, Liên Đài siêu thăng.
Sunday, August 18, 20243:12 PM(View: 693)
Tuần này đại lễ Vu lan, tôi lên chùa lạy Phật, cầu nguyện cho mẹ cha, nhận một bông hồng đỏ mà sao thương nhớ mẹ!. Vì má vẫn mãi trong con. Có mất đâu mà cài hoa màu trắng….
Sunday, August 18, 202412:21 PM(View: 480)
Dạ khúc, đây có phải tiếng dội / Tận nguồn tâm, một cõi không lời / Vang dội về từ khắp nơi nơi / Và cảm nhận, đây là Dạ Khúc ! /
Wednesday, August 14, 202410:53 AM(View: 501)
Tình yêu mình dành cho một người, cuối cùng thật ra chỉ là tình yêu mình dành cho chính mình. Sự thật này, rất khó chấp nhận, nhưng sẽ giúp mình giảm niềm đau, khi không được, hoặc đã mất, người yêu.
Tuesday, August 6, 20243:15 PM(View: 655)
Tu là một tiến trình từ đơn giản đến khó hơn, cái biết ban đầu chưa có vững chắc, lần lần trui rèn cho vững chắc và rõ ràng hơn.
Sunday, August 4, 20244:58 PM(View: 442)
Sẽ có lúc như trái cây chín Tỏa hương thơm khắp chốn, muôn phương Là: “HỮU XẠ TỰ NHIÊN HƯƠNG” Dù xa ngàn dặm, tứ phương cũng tìm
Sunday, August 4, 202410:26 AM(View: 520)
Thiền sinh cùng pháp hữu ơi! / Nhớ ăn chay TÂM, cho vơi nghiệp trần / Thời gian như cái quạt trần / Quay xuôi, chớ nó chưa từng ngược đâu! /
Sunday, August 4, 202410:26 AM(View: 518)
Cuội nói thêm: Xin thưa : tôi không phải người Chỉ là “ bóng” giống ! dưới Đời đặt tên Hạ Giới mơ mộng cõi Trên Thấy mây “giông giống”, đặt tên đủ hình !
Sunday, August 4, 202410:26 AM(View: 433)
Chỉ có Thiền, mới được thôi Vì Thiền dạy ta xa rời trụy lạc Nếu quyết tâm, ta sẽ đạt Thân già nua, mà nét mặt vui ca
Sunday, August 4, 202410:26 AM(View: 510)
Lặng nhìn những giọt tử sinh Từng giọt rơi, chảy vào mình bệnh nhân Đây là linh dược cõi trần Theo dòng huyết quàn trong thân ta-bà
Tuesday, July 30, 20243:55 PM(View: 459)
Mỗi giờ, mỗi tháng, mỗi ngày Cái già từng phút đến đây với mình Mãi lo “o bế” thân mình Đến khi nhìn thấy, giật mình ! Già ơi !
Sunday, July 28, 202410:36 AM(View: 615)
Khi nào con thấy đạn bay Giữ tâm tĩnh lặng, chở đầy “CÁI KHÔNG” Khi nào thấy đạn lữa hồng Nỡ một NỤ CƯỜI, lữa hồng thành băng
Monday, July 22, 20242:31 PM(View: 990)
Thực sự Trúc Lâm Yên Tử chỉ là một giáo đoàn Phật Giáo nhập thế, đoàn ngũ hóa tu sĩ và quần chúng, khuyến khích tu THẬP THIỆN, do Trần nhân Tông sáng lập, tồn tại được hơn 30 năm dưới sự điều khiển của 3 vị gọi là Trúc Lâm TAM TỔ.
Saturday, July 20, 20245:51 PM(View: 468)
Chủ nhân tờ giấy “Tuyệt Trần” Nay đẹp hơn gấp bao lần giai nhân HẰNG đêm khói Thiền quẩn quanh NHƯ đang “tôi luyện”, tâm sanh bồ đề
Saturday, July 20, 20244:58 PM(View: 445)
Tôi là thi sĩ ? Không đâu! Đọc kinh, thấy quá nhiệm mầu, tâm an! Nguồn thơ tự nhiên tuông tràn Theo ngòi viết mực, lên trang học trò
69,256