Ni sư Triệt Như Audio: Bài 246 SỐNG THIỀN TRONG GIA ĐÌNH Đạo Tràng TUY HÒA - VN #6 Ngày 26 - 11 – 2023
Click icon tam giác để nghe - Click icon ba dấu chấm để download
Reader's Comment
Tuesday, August 6, 202412:13 PM
Truong Nguyen
Guest
Tu là một tiến trình từ đơn giản đến khó hơn, cái biết ban đầu chưa có vững chắc, lần lần truy rèn cho vững chắc và rỏ ràng hơn. Khi đi thiền hành lúc trời tốt thì mình ra ngoài sân hay ngoài vườn mình đi thiền hành, đầu tiên là mình đi mà mình biết bước chân của mình chạm với đất, mình đặt cái biết ở bàn chân chạm vào đất, mình sẽ cảm nghe rỏ ràng khi mình đi trên sỏi, khi mình đi trên đất bằng, khi mình đi trên gạch, nó có sự xúc chạm khác nhau. Cái biết xúc chạm nó rất là chi li, tỉ mỉ. Đó gọi là chánh niệm tỉnh giác. Đó là cái căn bản đi biết mình đang đi.
Khi ta tập đi thiền hành
ngoài vườn nắng ấm mây xanh êm đềm
bước trên thảm cỏ xanh mềm
nhẹ nhàng từng bước êm đềm thong dong buông hết mọi sự trong lòng
chủ đề tâm đặt trong lòng bàn chân
cảm nhận tiếp xúc đôi chân
cỏ, đất, đá, gạch dưới chân của mình
chi li xúc chạm da mình
chánh niêm tỉnh giác biết mình đang đi
Khi tâm mình đã thuần, bình an rồi mình không cần để ý đến bước chân đi nửa, mình có thể thấy cảnh chung quanh, không còn nhìn xuống đất nửa. Chủ đề mình là đi, nhìn thấy cảnh và từ từ mình buông chủ đề bước chân đi. Mình đổi chủ đề biết thấy cảnh chung quanh. Mình nhìn tổng quát cảnh và chỉ biết thôi cũng không có xét đoán phê bình, hay dính mắc vô cảnh. Đó là bước kế tiếp để mình mở tâm mình ra rộng hơn.
Khi tâm mình tu đã thuần
không còn để ý bước chân thiền hành
mình có thể nhìn chung quanh
Nhìn tổng quát cảnh trời xanh mây vàng
vẫn đi với tâm nhẹ nhàng
không có dính mắc hoa vàng cỏ xanh
Khi mình vững chắc hơn mình đi đến chủ đề rộng hơn: đi, thấy, nghe, xúc chạm. Lúc này giống như mình sống đời bình thường, nhưng cái biết của mình nó sắc bén hơn trong đời sống bình thường. Mình đi ở ngoài vườn mình thấy hết, nghe âm thanh hết, và sự xúc chạm mát ấm biết hết. Và chỉ giữ cái biết thôi, cái tâm hoàn toàn thanh thản. Đó là ba tiến trình thực hành khi mình đi thiền hành.
Vẫn đi bên cạnh bạn đời
Nhẹ nhàng trao đổi đôi lời thật tâm
Không còn mưu toan xa xăm
Đi, thấy, nghe, chạm âm thầm biết thôi
bao nhiêu giông bão qua rồi
Mong sao buông được cái tôi trong lòng
Khi ngồi thiền ở trong thiền đường thông thường mình thực hành pháp thở là pháp căn bản của Phật giáo.
Ban đầu mình phải gá ý vào hơi thở vô ra chỗ mũi, khi mình hít vô mình nghe có hơi hít vô mình biết, thở ra hơi từ mũi thở ra. Không có cần phải theo dõi hơi thở đi đâu. Khi tâm mình đã yên, mình buông hơi thở, không để ý hơi thở vô ra. Mình quang sát cái tâm của mình. Mình biết cái tâm mình thôi. Lúc đó mình nhận biết ở trong tâm mình như thế nào.
Khi nghe tiếng chuông, ban đầu đánh chuông mình nghe theo tiếng chuông. Tức là có đối tượng biết đang nghe tiếng chuông, gom tâm lại vào tiếng chuông, để tâm không phóng đi chỗ khác.
Khi lên bước thứ hai cô cũng đánh chuông nhưng cái trọng tâm của mình là biết đang nghe, buông tiếng chuông. Và một lúc sau cô không đánh chuông mình nghe những âm thanh khác: tiếng xe chạy, tiếng mưa rơi, tiếng gió thổi, tiếng chim hót. Mình thực tập nghe tất cả âm thanh.
Rồi tới một lúc nào đó, tối trước khi đi ngủ mình ngồi thiền mình thực hành nghe mà không có âm thanh nào. Lúc đó mình nhận biết cái tâm mình hoàn toàn im lặng. Đó là mình quang sát cái tâm của mình. Khi đó cái nghe là quang trọng còn âm thanh không còn quang trọng nữa.
Juste une observation pure, ouvrir les yeux et percevoir l'objet tel qu'il est. Que ce soit, en conscience verbale ou non verbale, l’esprit reste pur, calme et objectif. Il s’agit du mental vrai, dans lequel les préceptes, la contemplation, le samatha, le samadhi et la sagesse sont pleinement présents.
Erhabener, ich gebe meinen Geist auf und lebe nach dem Geist dieser Ehrwürdigen. Erhabener, obwohl wir verschiedene Körper haben, haben wir den denselben Geist.
Q.H, Đạo tràng Paris rút tỉa, sắp xếp, cắt dán lại những thuật ngữ Thiền từ các sách mà Thầy đã xuất bản -
Trương Đăng Hiếu, Đạo tràng Nam Cali đánh máy, trình bày lại để làm tư liệu Anh chị thiền sinh cùng nhau tu học.
Il est normal, naturel et raisonnable que des phénomènes apparaissent, changent et se terminent. Si nous pouvions comprendre cela, lorsque quelque chose apparaît ou disparaît, nous ne serions ni heureux ni tristes. Notre esprit est alors serein et paisible.
Đức Phật dạy khi một trong các loại tâm xuất hiện, chúng ta không làm gì khác, ngoài việc ghi nhận, quan sát, biết rõ sự hiện diện của nó mà thôi! Khi quan sát mà trong tâm không khởi lên bất cứ một ý nghĩ nào khác thì lúc đó hành giả đang trú trong tự tánh, tức tướng thật của tâm.
Wenn man den Titel dieses Artikels liest, denkt man vielleicht, dass er zu hochtrabend, umfassend und unrealistisch ist. Es stimmt, man kann dieses Thema nicht auf wenigen Seiten darstellen. Deshalb möchte ich mich heute nur auf „Die vier Grundlagen der Sympathie“ (catursaṃgrahavastu) aus buddhistischer Sichtweise beschränken und wie wir sie in unserem alltäglichen Leben umsetzen können.
Học Phật, chúng ta thấy Ngũ căn-ngũ lực là năm yếu tố căn bản, năm yếu tố cốt lõi trên con đường tu học, mà đức Phật đã dạy cho một kẻ phàm phu mới bắt đầu, cho đến khi kết thúc trở thành bậc Vô học (A-la-hán).
Le contenu de la retraite de cette année est principalement un résumé des thèmes centraux du zen bouddhiste, de la première à la dernière étape. Chaque année, la retraite accueille de nouveaux participants, mais la plupart d'entre eux sont des méditants chevronnés, qui ont parfois 10 ou 15 ans de pratique ou plus. L'enseignement devait donc répondre aux exigences de chaque niveau d'apprentissage.
Das Dharmator ist das Tor zum Eintreten, um zu lernen, zu verstehen und zu praktizieren vom Dharma. Der Dharma ist die Wahrheit, wie auch alle Phänomene der Welt. Demnach können wir uns zwei verschiedene Dinge vorstellen. Nein, sie sind nicht verschieden. Die Wahrheit wird durch jedes weltliche Phänomen offenbart, und jedes weltliche Phänomen ist die Wahrheit. Das Selbst ist auch die Wahrheit, und die Wahrheit offenbart sich auch durch das Selbst. Das Selbst ist auch die volle Wahrheit. Alle sind gleich: sie sind alle vergänglich, sie sind alle selbstlos, sie sind alle bedingt, sie sind alle leer, sie sind alle wie Illusionen, sie sind alle wie Unbeweglichkeit. Sie sind alle ungeboren, also unsterblich.
La sangha de Paris a été créée très tôt, il y a environ 21 ans, la plupart des membres étaient des méditants chevronnés qui avaient étudié directement avec le Maître Fondateur. Sachant cela, chaque année, comme d'habitude, je m'y rendais avec la simple intention de leur rendre visite.
Quán các cảm thọ, là quan sát, ghi nhận sự sanh khởi của Thọ uẩn: Đây là Thọ khổ, đây là Thọ lạc, đây là Thọ xả, đây là Thọ liên hệ vật chất, đây là Thọ không liên hệ vật chất. Niệm Thọ để thấy tính sanh diệt, vô thường, khổ, vô ngã của Thọ uẩn...
Những đo đạt sau cùng của Thiền sư Thích Thông Triệt đã được thực hiện vào ngày 8 và 9 tháng 6 năm 2013. Tôi tường trình ở đây một số kết quả từ những thực nghiệm này kết hợp với kỹ thuật chụp ảnh chức năng cộng hưởng từ (f-MRI) và điện não đồ (EEG, 256 channels).
La retraite de cette année à Toronto a réuni de nombreux méditants chevronnés y participent. Je sais qu'ils veulent simplement venir me rendre visite. Ils ont déjà maîtrisé le chemin de pratique, ayant étudié directement avec le Maître il y a de nombreuses années. C'est pourquoi, cette année, simplement un résumé de la théorie et de la pratique est présenté, afin d'aider chacun à maîtriser les étapes sans craindre de se tromper.
1- Hầu hạ cha mẹ là pháp được người hiền trí tuyên bố - Kinh BỔN PHẬN – Tăng Chi Bộ I, tr270
2.- Được chấp nhận ngang bằng với Phạm Thiên. Kinh BẰNG VỚI PHẠM THIÊN – Tăng Chi Bộ I, tr 684
3.- Làm sao trả ơn đủ cho cha mẹ - Kinh ĐẤT – Tăng Chi Bộ I, tr 118
Le perfectionnement spirituel est un processus qui va du simple au plus difficile; la connaissance associée est peu solide au début, mais elle est progressivement transformée par l'apprentissage pour devenir de plus en plus explicite et solide.
Bằng những kỹ thuật của Thiền, ta có khả năng điều chỉnh được bệnh tâm thể. Chỉ vì bệnh tâm thể do những trạng thái tâm rối loạn như lo âu, sợ hãi, uất cảm, giận tức, sầu khổ, trầm cảm dây dưa gây ra. Trong lúc đó mục tiêu nhắm đến của Thiền, trước tiên là điều chỉnh những rối loạn của tâm. Thiền làm cho tâm được thư giãn, thanh thản, phấn chấn, và an tịnh.
Uất cảm được định nghĩa là sự biểu lộ trạng thái tâm lý biến động, căng thẳng, không quân bình hay không xứng hợp giữa tri giác và nhận thức về những yêu cầu (demands), nhu cầu (needs), hay khả năng đối phó trước những tình hình khẩn trương đang xảy ra.
Es gibt zwei Faktoren, die zum Leid führen können. Es sind „Bonsai“ und „Mein“. Weil er mein ist, bedauerte ich sehr, als er eingegangen ist. Weil er mein ist, habe ich ihn ins mein Zimmer gestellt. Nicht nur ich habe eine Vorliebe für die Bonsai-Bäume.
Pháp tu quán Thân giúp hành giả nhận ra cấu trúc của con người chỉ là Ngũ uẩn, là Danh sắc. Danh sắc thuộc pháp hữu vi, có điều kiện, nên Ngũ uẩn chịu quy luật Vô thường-Khổ-Vô ngã, và có mặt ở trên đời này theo chu kỳ Sinh-Trụ-Hoại-Diệt.
Als Buddhistin habe ich auch Ehrfurcht vor dem Buddha und ich habe geglaubt, dass der Bodhi-Baum mir eine erleuchtete Weisheit darstellt. Daher gab es eine Zeit, in der ich mir einen eigenen Bodhi-Baum im Zimmer wünschte.
Qua số phận của cây bồ đề bonsai của mình, mình nhận ra tất cả vấn đề nằm ở 2 chỗ, 1 là “bonsai”, 2 là “của mình”. Vì là “của mình” nên mình mới xót xa, băn khoăn khi nó héo khô. Vì là “của mình” nên nó phải là "bonsai" để trang hoàng trong nhà cho mình ngắm.
Theo quan niệm nhà Phật thì con người tự ràng buộc mình trong nỗi khổ đau do chính mình gây ra (từ nghiệp cũ, nghiệp mới, ngũ dục, ngũ trần, tham, sân, si). Muốn thoát khổ thì phải tự mình tháo gở những sợi dây ràng buộc đó, chứ không Thần Phật nào cứu rỗi, ban ơn, giáng họa cho mình.
Nun habe ich erfahren, dass jeder Baum ein Bodhi-Baum ist, dass jede Blume, jede Blüte, jede Landschaft eine ultimative Realität offenbart. Jede Blume, jede Zierpflanze ist also ein „Bodhi-Baum“ und keiner davon ist mein eigener „Bodhi-Baum“.
Người Phật tử có lòng tôn kính đức Phật, thường có lòng biết ơn cây bồ đề, mình lại nghĩ thêm rằng cây bồ đề biểu hiện cho trí tuệ giác ngộ, nên đã có lúc phóng tâm muốn có một cây bồ đề xanh tươi của riêng mình.
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.
Khi đi thiền hành lúc trời tốt thì mình ra ngoài sân hay ngoài vườn mình đi thiền hành, đầu tiên là mình đi mà mình biết bước chân của mình chạm với đất, mình đặt cái biết ở bàn chân chạm vào đất, mình sẽ cảm nghe rỏ ràng khi mình đi trên sỏi, khi mình đi trên đất bằng, khi mình đi trên gạch, nó có sự xúc chạm khác nhau. Cái biết xúc chạm nó rất là chi li, tỉ mỉ. Đó gọi là chánh niệm tỉnh giác. Đó là cái căn bản đi biết mình đang đi.
Khi ta tập đi thiền hành
ngoài vườn nắng ấm mây xanh êm đềm
bước trên thảm cỏ xanh mềm
nhẹ nhàng từng bước êm đềm thong dong
buông hết mọi sự trong lòng
chủ đề tâm đặt trong lòng bàn chân
cảm nhận tiếp xúc đôi chân
cỏ, đất, đá, gạch dưới chân của mình
chi li xúc chạm da mình
chánh niêm tỉnh giác biết mình đang đi
Khi tâm mình đã thuần, bình an rồi mình không cần để ý đến bước chân đi nửa, mình có thể thấy cảnh chung quanh, không còn nhìn xuống đất nửa. Chủ đề mình là đi, nhìn thấy cảnh và từ từ mình buông chủ đề bước chân đi. Mình đổi chủ đề biết thấy cảnh chung quanh. Mình nhìn tổng quát cảnh và chỉ biết thôi cũng không có xét đoán phê bình, hay dính mắc vô cảnh. Đó là bước kế tiếp để mình mở tâm mình ra rộng hơn.
Khi tâm mình tu đã thuần
không còn để ý bước chân thiền hành
mình có thể nhìn chung quanh
Nhìn tổng quát cảnh trời xanh mây vàng
vẫn đi với tâm nhẹ nhàng
không có dính mắc hoa vàng cỏ xanh
Khi mình vững chắc hơn mình đi đến chủ đề rộng hơn: đi, thấy, nghe, xúc chạm. Lúc này giống như mình sống đời bình thường, nhưng cái biết của mình nó sắc bén hơn trong đời sống bình thường. Mình đi ở ngoài vườn mình thấy hết, nghe âm thanh hết, và sự xúc chạm mát ấm biết hết. Và chỉ giữ cái biết thôi, cái tâm hoàn toàn thanh thản. Đó là ba tiến trình thực hành khi mình đi thiền hành.
Vẫn đi bên cạnh bạn đời
Nhẹ nhàng trao đổi đôi lời thật tâm
Không còn mưu toan xa xăm
Đi, thấy, nghe, chạm âm thầm biết thôi
bao nhiêu giông bão qua rồi
Mong sao buông được cái tôi trong lòng
Khi ngồi thiền ở trong thiền đường thông thường mình thực hành pháp thở là pháp căn bản của Phật giáo.
Ban đầu mình phải gá ý vào hơi thở vô ra chỗ mũi, khi mình hít vô mình nghe có hơi hít vô mình biết, thở ra hơi từ mũi thở ra. Không có cần phải theo dõi hơi thở đi đâu.
Khi tâm mình đã yên, mình buông hơi thở, không để ý hơi thở vô ra. Mình quang sát cái tâm của mình. Mình biết cái tâm mình thôi. Lúc đó mình nhận biết ở trong tâm mình như thế nào.
Khi nghe tiếng chuông, ban đầu đánh chuông mình nghe theo tiếng chuông. Tức là có đối tượng biết đang nghe tiếng chuông, gom tâm lại vào tiếng chuông, để tâm không phóng đi chỗ khác.
Khi lên bước thứ hai cô cũng đánh chuông nhưng cái trọng tâm của mình là biết đang nghe, buông tiếng chuông. Và một lúc sau cô không đánh chuông mình nghe những âm thanh khác: tiếng xe chạy, tiếng mưa rơi, tiếng gió thổi, tiếng chim hót. Mình thực tập nghe tất cả âm thanh.
Rồi tới một lúc nào đó, tối trước khi đi ngủ mình ngồi thiền mình thực hành nghe mà không có âm thanh nào. Lúc đó mình nhận biết cái tâm mình hoàn toàn im lặng. Đó là mình quang sát cái tâm của mình. Khi đó cái nghe là quang trọng còn âm thanh không còn quang trọng nữa.