HỘI THIỀN TÁNH KHÔNG TRUNG ƯƠNG

Triệt Như SNHP039: NGƯỜI CHA

01 Tháng Mười Hai 202111:03 SA(Xem: 4144)
Triệt Như - Suối Nguồn Hạnh Phúc - Bài 39

NGƯỜI CHA
39 SUOI NGUON HANH PHUC 4 X 6 VN

Xưa nay, cuộc đời thường nhắc nhở, ca tụng người mẹ, như là vòng tay trìu mến ấp ủ con, nhất là con gái, thường gần gũi với mẹ nhiều hơn, từ khi thơ dại cho tới lúc trưởng thành, hay tỉ tê tâm sự, có những vụn vặt ánh mắt nụ cười bắt gặp bên đường từ nhà tới lớp học, rồi các khó khăn phức tạp trong đời sống. Mẹ, vẫn được đời tặng cho mỹ danh là “mẹ hiền”, còn cha thì là “nghiêm phụ”. Người cha thường nghiêm trang, cứng cỏi hơn, ít nói, không biểu lộ tình cảm, nên có lẽ con thường thương mẹ mà sợ cha. Mình nói theo thông thường, mà cũng là cái thấy chủ quan của mình nữa. Để hôm nay kể cho các bạn nghe một ấn tượng trong tâm mình, mãi tới bây giờ, chắc cũng 60 năm rồi vẫn còn nhớ.

Lúc đó, khoảng năm đầu lên đại học, trường đại học Văn khoa vẫn còn ở gần chợ Bến thành, gần đường Lê Thánh Tôn ngày xưa, đi bộ ra dạo phố Lê Lợi có 5 phút thôi. Cuối năm học, trường có tổ chức một đêm dạ hội văn nghệ ngoài trời, trong khuôn viên sân trường. Lần đầu trong đời, biết có một đêm vui, trong lòng nao nức, mong cho tới ngày ấy. Nhưng không dám xin phép cha mẹ, cứ suy nghĩ tìm cách làm sao để được phép cha mẹ đây. Còn vài ngày nữa thôi, mình phải ráng lựa lúc chỉ có mẹ ở nhà, thấy mẹ vui, mới dám năn nỉ:

-       Con sắp nghỉ bãi trường rồi, hè này mình có đi tắm biển không? Vài ngày nữa, trường con có một buổi văn nghệ, hai chị em con muốn đi lắm.

-       Ờ, dẫn em con theo.

Lòng mừng khắp khởi, mình e dè nói:

-       Mà ban đêm, từ 6 giờ tới 10 giờ, nhưng con sẽ về sớm, 9 giờ con về.

Thấy mẹ làm thinh, mình năn nỉ:

-       Có mấy người bạn sẽ tới đón rồi tối đưa tụi con về tới nhà. Đi xe nhà.

-       Con xin ba con đi.

-       Má xin ba giùm con đi, con không dám nói đâu. Nhớ nha má. Con mua vé rồi.

Hôm sau, hỏi nhỏ mẹ:

-       Má xin chưa? Ba chịu không?

Mẹ cười. Như vậy là được rồi. Mừng quá.

Đêm văn nghệ thiệt vui, ai cũng mặc đẹp, như dự dạ tiệc vậy, thiệt ra không có tiệc gì, mà chỉ là bạn bè gặp nhau, khoe tươi, khoe đẹp thôi, tha hồ chụp hình. Ra về, gần tới nhà, chỉ nghĩ ba mẹ ở nhà, khuya rồi, chắc cả nhà ngủ hết. Đường vắng người, không có xe ồn ào như Sài gòn bây giờ đâu. Hai chị em, im lặng xuống xe, đóng cửa xe nhẹ nhẹ, vẫy tay chào bạn. Cánh cổng chỉ khép, ba má biết mình sẽ về nên chưa khóa, mình nhẹ tay vòng cái sợi dây xích khóa lại. Hai chị em đi lần ra cửa phía sau nhà, không dám đi cửa trước, gần phòng ba sợ gây tiếng động. Bước lên mấy bậc thang nhè nhẹ mở khoá cửa, tay cầm đôi giày, đi chân trần bước vô nhà. Hai chị em len lén đi, không gây tiếng động, biết cả nhà ngủ hết rồi, im phăng phắc. Thấy phòng khách còn đèn sáng, ủa, ba đang nằm trên ghế bố kìa. Mình đứng sững, không nói tiếng nào, trái tim đập liên hồi. Ba mình đứng lên, từ từ quay lại thấy hai chị em, ba không nói gì, quay lại lấy cây “song hòng” từ từ gài cánh cửa lớn lại, rồi từ từ đi vô phòng, không nói gì. Mình cũng không nói được tiếng nào, hai chị em im lặng đi nhẹ về phòng mình. Đêm đó, không biết có ngủ ngon không, chắc còn nằm mơ thấy ca hát tiếp, chắc có mừng vì ba không rầy tiếng nào.

Chuyện chỉ có vậy thôi, không biết sao tới bây giờ vẫn còn nhớ, cái ấn tượng đứng sững trước mặt ba đêm đó, mặt mình ra sao, mà ba không rầy la tiếng nào. Sau này có lúc tưởng tượng lại cảnh đó, chắc là ba thấy hai đứa con gái nhỏ nay đâu còn nhỏ nữa. Nên ba thông cảm một chút. Ăn mặc đẹp hơn mọi ngày đi học, tay lại cầm hai chiếc giày, đi nhón nhón vô nhà như ăn trộm vậy,     mặt còn vui hí hởn, mà bốn con mắt mở ra tròn vo ngó ba. Bây giờ nhớ lại, chỉ thấy thương ba. Con thì mới hé mắt thấy cuộc đời, bạn bè ai cũng xinh xắn, vui vẻ tươi cười, cha mẹ thì thao thức không ngủ, chờ đợi con về nhà mới an tâm.

 

Vừa khi mình bước vào tu học thì cha mẹ không còn, tưởng như giao đứa con gái cho Tam Bảo rồi, cha mẹ an tâm ra đi vậy. Tuy nhiên, mấy năm đầu vẫn còn hay ra nước mắt, bị ai chèn ép là tủi thân mồ côi. Lần lần hiểu giáo lý, hiểu tâm con người, mình bớt xúc cảm vì chuyện của người khác.

Nhớ hồi mới học khóa căn bản với thầy, cũng 25 năm rồi, mình có một lần kể lại chuyện một hôm đang ăn cơm chung với mấy người bạn cùng nhập thất chỗ của thầy, ai đó vặn nhạc độc tấu đàn tranh, lắng nghe theo âm thanh bổng trầm, cúi đầu xuống chén cơm giấu nước mắt đang rơi xuống chén cơm. Vậy mà thầy ngồi đàng kia lại thấy, thầy cười lên:- Rớt rồi con ơi!

Lúc đó, mình cũng hơn 50 rồi mà sao còn khờ quá. Thấy thầy lúc nào cũng vui vẻ tươi cười, không bao giờ thấy cau mày. Có một lần, mình hỏi thầy:

-       Thưa thầy, bộ thầy không bao giờ...khóc ha thầy?

Thầy ngó mình vài giây, mới nói:

-       Ờ. Thiệt vậy, lúc thầy được về Nam, rồi về Thường Chiếu, gặp Sư Ông, thầy quì xuống ôm chân Sư Ông, gục đầu xuống khóc hức hức, mà sao cũng không có nước mắt !

Chắc là mình khờ thiệt. Sau năm 2007, thầy cho phép thầy Không Chiếu và Triệt Như ra hướng dẫn các đạo tràng. Thầy Không Chiếu chỉ thích tới các đạo tràng gần thôi, thành ra mình phải tới các đạo tràng xa, xa tít mù khơi, qua núi qua biển, mênh mông trời đất. Những năm đầu, mỗi khi vừa đặt chân tới một đạo tràng nào là mình điện thoại về thiền viện ngay tường trình cho thầy biết đã tới nơi an toàn. Mình biết thầy vẫn sợ mình đi lạc, thầy căn dặn thiền sinh lấy vé máy bay phải bay trực tiếp, không ghé đâu hết. Thầy biết mình không giỏi tiếng Anh, tiếng Pháp, thiệt ra chỉ là cái vốn ít ỏi trong mấy năm trung học thôi, lên đại học không học ngoại ngữ nữa, tiếng Đức lại càng dốt, từ nhỏ cũng chưa từng xông pha với đời. Nên khi tới nơibáo cáo cho thầy an tâm. Khi về lại Cali, mình thường nhờ thiền sinh đón về thiền viện. Thỉnh thoảng sau này, khi thầy còn khỏe, cô D. đang ở thiền viện, thì cô đi rước, có khi thầy cũng đi theo xe ngắm cảnh phố phường. Về sau, chân yếu, thầy không đi xa nữa. Mỗi khi đi xa về, luôn luôn mình tường trình chi tiết những chuyện vui vui trong các đạo tràng, nên thầy tuy ở xa, vẫn biết tình hình tu học của mỗi đạo tràng. Sau này, thầy yếu hơn, phải dùng cái walker khi đi đứng và phải có người theo gần. Cô D. phải nghỉ làm và ở luôn tại thiền viện lo việc ăn uống thuốc thang cho thầy. Lúc này, mình thường nhờ các em thiền sinh đưa và đón phi trường.

Một lần, mình từ xa về, gặp em thiền sinh đón, lên xe rồi, mình điện thoại về thiền viện báo tin với mấy sư cô:

-       Em ra khỏi phi trường rồi, về tới thiền viện khoảng 1 tiếng rưỡi nữa sẽ tới, nếu không kẹt xe. Mấy cô nhớ đừng có khóa cổng nha. Em không có leo rào như thầy Không Chiếu được!

Chuyện như vầy, hồi đó hai cổng đều là tự động, ở ngoài muốn vào phải kêu điện thoại vô thiền viện, trong thiền viện bấm nút mở cổng mới được. Nhằm khi giờ ngồi thiền, quý thầy cô vô chánh điện hết, thầy Không Chiếu đi đâu đó, tới cổng kêu hoài không ai nghe, nghe kể, thầy leo qua cánh cổng sắt vô nhà luôn.

Có khi miền đồi núi, không có sóng, cell phone khó xài được, cũng rất bất tiện.

Hôm đó, xe mình vừa về tới cổng thiền viện, nhìn vào trong vườn, xa xa thấy thấp thoáng bóng cái áo vàng, trên bực thềm cao, dưới gốc cây tiêu. Xe chạy chầm chậm tiến vào, nhìn kỷ, a, thầy kìa. Thầy đang ngồi, một mình, trên bực thềm cao, mặt hướng thẳng ra cổng, nên khi còn ở ngoài cổng, mình đã trông thấy thấp thoáng màu vàng. Xe ngừng trong sân, mình chạy vào, mừng thầy:

-       Thưa thầy, con mới về, đi đường không có kẹt xe. Thầy khỏe không? Thầy ra đây ngồi phơi nắng ha.

Mình nói tíu tít, sợ là sẽ rơi nước mắt, khi thấy thầy cười. Thầy chỉ yên lặng cười. Lúc này thầy ít nói lắm. Em thiền sinh tiến tới mừng thầy, em quỳ xuống hai tay ôm đầu gối thầy:

-       Thưa thầy, con đây.

Thầy đưa tay mặt ra, em thiền sinh hai tay ôm tay thầy:

-       Thưa thầy, thầy khỏe không?

Thầy yên lặng cười, vẫn nắm chặt tay em thiền sinh, không buông.
Lúc sau này, mắt thầy đã yếu rồi, nhìn không rõ nữa, thiền sinh nào tới chào, thầy cũng đưa tay ra, sau đó nắm hoài không buông, ai cũng chạnh lòng
 

Đó. Nhắc lại một chút chuyện ngày xưa, chỉ có vậy thôi, mà không biết sao cho tới bây giờ, mỗi khi ngồi trong phòng làm việc, mỏi mắt nhìn ra cổng xa xa, tầm mắt ngang qua góc sân, trong tâm mình vẫn mường tượng thấy bóng chiếc áo vàng ngồi bất động trên ghế trước sân nhà. Rồi lại thấy ba mình nằm trên chiếc ghế bố trong phòng khách thao thức giữa đêm khuya, chờ đứa con gái đi chơi về.

Người cha cao thượng của thế gian, ở đâu đó, ngài có mỏi mắt chờ đợi những đứa con lưu lạc chưa trở về nhà?

 

Thiền viện, 22- 11- 2021

TN       

  

 Line 2
Triệt Như - Suối Nguồn Hạnh Phúc - Bài 39
NGƯỜI CHA

audio-icon_thumbnail(CLICK vào icon tam giác để nghe - CLICK vào icon 3 dấu chấm để download)


Ý kiến bạn đọc
02 Tháng Mười Hai 20215:17 CH
Khách
con cám ơn Cô bài viết này trong mùa tưởng niệm Thầy
sáng sớm đọc bài cô viết...
nhớ Thầy...
nước mắt chảy thành dòng.
73 tuổi, tưởng mình đã lớn...
2 năm không còn Thầy, tưởng mình đã nguôi...
Thầy đâu chỉ cho mình: rõ Pháp Phật,
mà còn thêm nữa:
tình thương cao ngất của người Cha.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Mười Một 20232:03 CH(Xem: 854)
Đôi nét Giới thiệu trường Đại Học Tuebingen Đức Quốc và Tiến sĩ Vật lý Michel Erb Nơi và Người đã chung sức cùng hòa thượng Thích Thông Triệt xác định các định khu não bộ lúc hành Thiền Các kết quả này đã được công bố trong 2 kỳ Hội Nghị Quốc Tế về Não Bộ (OHBM) năm 2010 tại Barcelona (Tây ban Nha) và năm 2011 tại Quebec (Canada)
03 Tháng Mười Một 202311:52 SA(Xem: 1327)
Vì căn cơ chúng sanh khác nhau, nên Đức Phật phương tiện thuyết ngũ thừa để giúp chúng sanh dần đạt được giải thoát tối hậu. Ngũ thừa Phật giáo ví như 5 loại xe: Nhân thừa và Thiên thừa - Thanh-Văn thừa, Duyên-Giác thừa và Bồ-Tát thừa
31 Tháng Mười 20233:40 CH(Xem: 1212)
Und wenn wir diese Weisheit erlangt haben, haben wir keinen Bedarf mehr an einem Weg, an ein Dharma oder an eine Tür, die zur Weisheit öffnet, da wir schon drin sind, in unserem natürlichen Haus.
26 Tháng Mười 202312:55 CH(Xem: 1173)
VIDEO Phóng Sự Kỳ Đo Não Bộ Hòa thượng THÍCH THÔNG TRIỆT tại Đại học Tuebingen Đức Quốc năm 2013 - Giới thiệu: Quang Chiếu - Quay phim: Tuệ Nguyên - Edit: Chúc Hải
17 Tháng Mười 202311:23 SA(Xem: 2013)
Trong cái thấy, chỉ là cái thấy; trong cái nghe, chỉ là cái nghe; trong cái thọ tưởng, chỉ là cái thọ tưởng; trong cái thức tri, chỉ là cái thức tri.
10 Tháng Mười 20239:31 CH(Xem: 1468)
Stuttgart est une petite ville du sud de l'Allemagne. La retraite étant bilingue allemand-vietnamien, M. Tuong Bach, Mme Minh Tuyen et Minh Kien assuraient la traduction simultanée à tour de rôle. Il y avait environ 25 méditants, venant de nombreux endroits. De Paris, ils avaient voyagé en train. De Berlin, ils s’étaient regroupés pour venir en voiture. De Goslar, ils avaient fait environ 8 heures de route pour venir au monastère.
03 Tháng Mười 202310:36 SA(Xem: 1439)
Die Weisheit, über die ich hier sprechen will, ist ein Vipassanā. In diesem Artikel möchte ich die Grundlagen der Achtsamkeit in dem Nikāya-Sutra untersuchen. Heute klassifizieren viele Ehrwürdige das Satipatthana Sutra als ein Vipassanā, also eine Weisheit. Aus diesem Grund betrachte ich in diesem Artikel das Wort Vipassanā als eine Weisheit. Eine Weisheit für die Praxis.
26 Tháng Chín 20234:27 CH(Xem: 1886)
Trên bước đường tu theo Phật, “Hạnh buông xả” đóng một vai trò vô cùng quan trọng, là pháp tu cần thiết trong đời sống hằng ngày của người cư sĩ cũng như của người xuất gia tu hành giải thoát. Vậy thế nào là “Hạnh buông xả”?
19 Tháng Chín 20237:54 CH(Xem: 1923)
Bản thể của thế gian là trống rỗng, trống không, là như huyễn mà thôi. Tuệ trí này là năng lực khiến tâm xa rời dính mắc tất cả thế gian, bấy giờ mới an trú chánh niệm Như Vậy. Khi mình có tuệ trí thông suốt bản thể thế gian rồi thì không còn con đường, không cần pháp môn, không còn thấy có cổng nào nữa. Mình thực sự đang ở trong nhà của mình, tự thuở nào cho tới bây giờ.
12 Tháng Chín 202312:56 CH(Xem: 2136)
Bốn tầng Thiền qua đó đức Phật phát huy ba minh còn được gọi là bốn tầng Định, do đó mình hiểu Định có một vai trò quan trọng trong Thiền Phật giáo, xem như Định là cây cầu phải bước qua mới có thể khám phá tới khung trời bao la của trí tuệ bát nhã.
26 Tháng Tám 20232:36 CH(Xem: 2057)
Tuệ ở đây mình muốn nói tới Vipassanā, Tuệ Minh sát. Trong giới hạn bài này, mình bàn tới bài Kinh Niệm Xứ, trong kinh Nikāya. Mặc dù thông thường người ta vẫn nói “Quán Tứ niệm xứ”, trong bài kinh cũng nói “Quán thân” (Kāya-anupassanā) v.v…nhưng hiện nay các vị tôn đức xếp bài kinh Niệm xứ là Vipassanā, là thuộc Tuệ. Cho nên trong bài này, mình cũng tạm nói là Tuệ, tức là dùng tuệ thực hành...
20 Tháng Tám 202310:54 SA(Xem: 2419)
Nói tới Quán, có vài loại Quán hơi khác nhau, trong bài này chỉ xin nói tới loại Anupassanā, nghĩa thông thường là nhìn ngắm hiện tượng thế gian liên tục để nhận ra bản thể hay đặc điểm của hiện tượng thế gian là: vô thường, khổ, vô ngã. Vậy mình cũng có thể hiểu Quán là quan sát hiện tượng thế gian bằng con mắt trí tuệ.
14 Tháng Tám 202311:20 SA(Xem: 1852)
Muốn đạt được kết quả tốt, người thực hành phải hội đủ 5 tiêu chuẩn cần thiết: Tự lực, Nhu cầu, Quyết tâm, Lý thuyết, và Lý luận. Đây là 5 tiêu chuẩn lập thành hệ thống lý luận thực tiễn trong việc thực hành Thiền Phật giáo. Muốn điều chỉnh thân, cải tạo tâm, cân bằng thân-tâm, và phát huy trí tuệ tâm linh có hiệu quả, 5 tiêu chuẩn nói trên không thể tách rời nhau được.
09 Tháng Tám 202312:40 CH(Xem: 2128)
Cốt lõi là cái tinh túy, cái tinh ba. Chớ không phải cái bề ngoài. Nếu so với cái cây, nó không phải là lá cây, cành cây.v.v. mà là cái lõi bên trong của cây. Cái cốt lõi đó phải ngắn gọn, mới gọi là cốt lõi. Mà trong đạo Phật có nhiều cốt lõi lắm. Tại sao vậy?
02 Tháng Tám 20238:44 CH(Xem: 2110)
Chư Tổ Phát Triển thường nói có tới 84 ngàn pháp môn tu, tức là có vô số cổng để bước vào ngôi nhà giác ngộ, hay ngôi nhà giải thoát. Hôm nay chúng ta thử khảo sát cánh cổng của Giới.
31 Tháng Bảy 202310:00 SA(Xem: 1555)
“Ngũ uẩn giai không” trong lời dạy này của đức Phật, là khi giác quan tiếp xúc với đối tượng, tâm hành giả biết nhưng không phản ứng thích thú hay chán ghét, tâm không nói thầm về đối tượng, thì Tánh biết có mặt. Tánh biết là cái biết rõ ràng lặng lẽ, trong sáng, khách quan, là cái lóe sáng đầu tiên của Tánh giác. Lúc bấy giờ toàn bộ ngũ uẩn yên lặng, không có cái Ta, cái của Ta hay Tự ngã của Ta trong đó, hành giả thoát khỏi mọi lậu hoặc, khổ đau.
17 Tháng Bảy 20231:44 CH(Xem: 1443)
Dès la clôture de la retraite bouddhique à Berlin, notre groupe de bhikkhunis - Nhu Minh, Nhu Sen et moi-même - a pris le lendemain, 19 mai, l'avion pour Paris. Le 20 mai au matin, la retraite de courte durée y a commencé, durant 3 jours, samedi, dimanche et lundi. Ce stage est également bilingue français-vietnamien avec la présence de quelques francophones qui écoutaient en direct l’enseignement à l’aide des écouteurs personnels. Ainsi la traduction ne gênait personne, et le cours se déroulait normalement comme d'habitude.
12 Tháng Bảy 20234:15 CH(Xem: 1970)
KINH VĂN : Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh. bao gồm bản Hán Việt, bản dịch nghĩa, bản Anh ngữ & Pháp ngữ
05 Tháng Bảy 20239:06 SA(Xem: 1114)
Như vậy con thuyền để chuyên chở mình đi trên giòng sông tâm linh là Tánh nguyên tắc. Mình phải cương quyết, với ý chí dũng mãnh giữ gìn những nguyên tắc sống thích hợp với những chân lý mà Đức Phật dạy. Đó là Tánh nguyên tắc trong thiền.
13 Tháng Sáu 20237:59 CH(Xem: 1631)
Hòa Lan, thành phố đông người trần tục hay vườn hoa thiên nhiên với con người an vui thanh thản?
11 Tháng Sáu 20234:39 CH(Xem: 1376)
Le 4 mai commençait la retraite dans un centre de la ville de Moissac. Cet endroit, situé sur une haute colline tranquille ayant abrité déjà plusieurs retraites bouddhiques, était un ancien couvent carmélite, aujourd’hui transformé comme lieu de villégiature pour touristes. La Sangha de Toulouse a toujours été composée davantage de pratiquants français que vietnamiens, d’où la nécessité d’organiser la retraite en bilingue. Tout le monde doit rester sur place, car c'est loin de Toulouse.
05 Tháng Sáu 20236:34 CH(Xem: 1682)
Trường Bộ Kinh Digha Nikaya 16. Kinh ĐẠI BÁT-NIẾT-BÀN (Mahàparinibbàna sutta)
30 Tháng Năm 20234:42 CH(Xem: 1167)
Trong tiếng Pāli, từ mano hay Ý có nghĩa tâm hay tư tưởng tương đương trong tiếng Anh là “mind” hay “thought”. Trong A Tỳ Đạt Ma (Abhidharma), mạt na dùng để chỉ đồng nghĩa với THỨC (viññāna: consciousness) và TÂM (citta: mind, state of consciousness)
29 Tháng Năm 20233:10 CH(Xem: 1245)
Theo quan niệm của Phật giáo thì Niết-bàn là trạng thái tâm thanh tịnh tuyệt đối, nghĩa là tâm dập tắt hoàn toàn ngọn lửa tham, sân, si. Người đạt được trạng thái Niết-bàn là người có thái độ sống an nhiên tự tại “thường, lạc, ngã, tịnh” ngay trong vòng xoáy “Vô thường, bất toại nguyện và vô ngã” nơi thế gian này!
69,256