Hôm nay là ngày 8 tháng 2, chỉ còn 4 ngày nữa là đêm giao thừa đón mừng năm mới.
Ở quê hương mình là mùa xuân, ở Úc Châu là mùa hạ, ở Âu Châu và Mỹ lại là mùa đông. Chúng ta đang sống rải rác khắp nơi, mà tận trong tâm sâu thẫm mỗi người chắc có lúc cũng bâng khuâng ngóng trông về phương trời cũ, cái dãy đất mảnh mai yểu điệu uốn lượn bên kia bờ Thái Bình Dương. Ngày xửa ngày xưa, dòng đời thái bình nên biển cũng thái bình.
Một tuần nay, cô không viết bài được là vì cái laptop tự nhiên “đình công”. Đang sử dụng, thấy hiện ra “low battery”, mặc dù vẫn đang nối điện, một lúc sau tắt luôn. Vài em đã xem giùm, nhưng chưa được. Cô đã ra tiệm, tiệm vắng hoe, không trưng bày mẫu hàng trên kệ, nên đành lấy một laptop chọn qua internet, còn nguyên trong hộp đem về. Về thiền viện, mở ra xem, thấy “mặt mũi tối tăm” quá, cô đem trả lại. Và bây giờ cô đang tạm xài cái laptop cũ. Máy này vẫn tốt, còn đẹp, nhưng cái screen lớn, nên rất nặng. Lúc trước, cô vẫn mang đi khắp nơi. Một lần nọ, khi đổi chuyến bay nhỏ nội địa, laptop bị bể một góc của cái Touchscreen.
Bây giờ, cô đang mò mẫm đánh máy từng chữ tiếng Việt vì đã quên cách bỏ dấu của keyboard này. Cô kể tĩ mĩ chuyện này như lời giải thích vì sao tuần rồi và tuần này không có viết bài mới. Tuy nhiên chủ ý là nhắc nhở mình qui luật biến đổi, vô thường xảy ra bất cứ lúc nào, cho bất cứ ai, từ việc lớn cho tới việc nhỏ nhặt.
Một năm qua, xã hội mình đang sống đã chuyển mình thay đổi hẳn nếp sinh hoạt. Phải ở trong nhà, tránh tiếp cận người khác, ngay cả với người thân quen. Nói bấy nhiêu đó thì thấy như chuyện đơn giản quá. Tuy vậy, duyên sẽ khởi ra trùng trùng. Học sinh, sinh viên không được tới trường, phải học online. Nhân viên cũng một số làm việc tại sở, một số làm online. Nhiều tiệm buôn đóng cửa. Nhiều người không có việc làm…v.v…Rồi ảnh hưởng đến tâm con người, ưu tư, sợ hãi, uất cảm, trầm cảm, buông thả phóng túng, sân hận.
Dòng sống cuộc đời vẫn cuồn cuộn trôi chảy không ngừng, như những lượn thủy triều, trong một năm giông bão, có khi trở thành những con sóng thần, cuốn đi tất cả, hiển hiện ra nhiều cảnh tử biệt sinh ly. Không nói chi xa. Trong tập thể mình, trong Tăng đoàn, bắt đầu ra đi là thầy Không Như, kế là Thầy Thiền Chủ, mới đây thầy Không Huyễn cũng từ giã chúng ta trong an lành. Còn thiền sinh mình cũng lần lượt ra đi theo qui luật già, bệnh: cô Minh Ngộ, cô Minh Định, cô Chân Hòa, chú Hoài Minh, cô Từ Tâm Chánh… là những vị thiền sinh kỳ cựu từ khi mới thành lập các đạo tràng.
Ngoài ra cũng phải nói tới những thay đổi trong nếp sinh hoạt của mình. Các đạo tràng không thể họp măt thân cận như trước nữa, phải chuyển qua online. Có khi qua Zoom, qua Google meeting, qua Zalo, hay qua Viber. Chúng ta vẫn giữ liên lạc, khích lệ nhau, dìu dắt nhau cùng tu tập. Cô rất vui thấy tất cả chúng ta đoàn kết, cùng nhau mỗi người góp tâm huyết và công sức, cũng như thời gian của mình vào việc tu tập của riêng mình đồng thời giúp các bạn cùng tu.
Qua một năm sóng gió, con thuyền Thiền của chúng ta vẫn không bị rã rời, chìm đắm. Có nhiều thử thách tưởng như không vượt qua nổi, bên trong thì viên “Thuyền Trưởng” sáng lập con thuyền, một tay chèo lái vững chãi, đã buông tay chèo. Nghỉ ngơi. Bên ngoài thì bão tố tơi bời, của già- bệnh- và chết đe dọa khắp thế giới. Một năm thử thách đã qua. Mong rằng chúng ta tiếp tục đứng vững trên đôi chân của mình. Tiếp tục dấn thân đi tiếp đoạn đường trước mặt.
Thiệt ra thì chông gai thử thách của cuộc đời, thời đại nào cũng có. Chứ không phải mới có trong một năm qua đâu. Từ hai ngàn năm trăm năm trước, Đức Phật đã nói cuộc đời là biển khổ. Không những vậy mà từ xa xưa, từ khi có con người, tức là có trí hiểu biết, thì đã cam nhận chịu biết bao cảnh sinh- già- bệnh- chết rồi.
Chung quanh mình, từ bao đời, tất cả luôn luôn tuôn chảy. Mọi sự, mọi vật như những dòng tuôn chảy, không bao giờ thấy dừng. Có khi rầm rầm, ào ạt như thác đổ, có khi dịu dàng, uyển chuyển, trong veo như nguồn suối, có khi êm ả lặng lờ như dòng sông, lao xao, tuôn chảy, qua đi, qua đi, không bao giờ trở lại, không bao giờ mỏi mệt, không bao giờ đứng yên. Sức khỏe tuôn chảy, hạnh phúc tuôn chảy, tuổi trẻ tuôn chảy… Khi đã qua rồi thì không bao giờ trở lại giống y như trước. Vạn vật cũng vậy, đóa hoa hồng kia, một khi đã héo khô rồi, có bao giờ thắm tươi trở lại y như trước ? Mặc dù hoa vẫn là hoa, hồng vẫn gọi là hồng.
Tuy nhiên, các em ơi, ẩn tàng bên trong những dòng sinh diệt tuôn chảy đó, là những cái không bao giờ thay đổi. Đó là những sự thật, những chân lý, muôn đời không thay đổi. Chính là những qui luật khách quan điều hành vũ trụ và con người. Qui luật vô thường, biến hoại, qui luật vô ngã, qui luật duyên sinh. Và mỗi người chúng ta ai ai cũng có một kho tàng vô giá, đó là sự minh triết thông hiểu bản thể của thế gian là trống không, là huyễn mộng, là như như bất động.
Con đường tu của mình chỉ là làm sao giữ được tâm bất động trong thế gian luôn luôn biến động này. Mà tâm bất động là sao? Là nhận thức biết rõ ràng nhưng không khởi ra xét đoán, bàn luận, không khởi cảm thọ hay cảm xúc nào. Từ đó, có cái thấy khách quan, tĩnh lặng, cái hành xử từ bi, bình đẳng đối với mọi người và mọi loài.
Thì mùa xuân mới trọn vẹn là mùa xuân.
Thì mùa nào cũng là mùa xuân.
Thì mỗi người mới có một đóa hoa tâm cúng dường lên Tam Bảo.
Tổ Đình, ngày 8- 2- 2021
TN
Hiện đang mùa An cư, " Phước báu của Người Tu " Laptop hiểu và thực thi chứ đâu phải Ngẫu Nhiên Phải không Cô !
Biết Là như thế...Nhưng Con vẫn ngóng Cô , Vẫn Trông chờ !
"Thuyền trưởng" trước khi buông chèo đã kịp dúi mái chèo vào tay Thuyền trưởng mới vững chãi.
Thấy Cô làm việc không ngừng nghỉ ,Con nhìn lại mình và thấy nhiều điều chưa ổn, Cô là tấm gương cho con mỗi ngày !
Xuân đến Sài gòn, Cali đang Đông giá, Cô giữ sức khỏe, nhìn Cô đầu trần không mũ nón giảng Pháp, lòng con lại ngổn ngang ...
Sài gòn Sáng 1 Tết Tân sửu
VN Như Yến
Đầu năm mới, con xin kính chúc Ni Sư cùng tất cả tăng ni và các Vị đồng tu trong Hội Thiền Tánh Không một năm an lành, vượt qua mọi thử thách khó khăn mà năm qua còn để lại.
Đúng là một năm sóng to gió lớn đã qua, con Thuyền Tánh Không của hội chúng ta vẫn tiếp tục hướng về ánh sáng. Covid là chuyện của trời, sanh- già- bệnh- chết vẫn là chuyện của qui luật tạo hóa. Mặc dù “Thuyền Trưởng” sáng lập con thuyền đã hòa vào Tánh Không, nhưng Ni Sư đã vững chãi thả trôi, và con Thuyền vẫn theo đà thanh thản tiến tới.
Thanh thản đón xuân đến với nhận thức rõ ràng. Nhận thức trong sạch được thiết lập bởi cái biết trong sạch, thanh tịnh, không lời. Nhận thức duyên sinh, Nhận thức vô ngã, Nhận thức vô thường, bản chất của vạn hữu vốn là thế, tiếp xúc với cái tết với nhận thức như vậy, bình an vô sự.
Xuân này không khác với xuân xưa, nhưng nhận thức đã đổi mới, đã trong sạch. Lời chúc nhau chẵng còn Phúc, Lộc, Thọ như xưa. Vậy xin chúc nhau có được nhận thức mới trong sạch, cùng Ni Sư thanh thản thả trôi trong mùa xuân mới.