BÀN VỀ CHỮ NGỘ!
Trong Thiền tông thường bàn về chữ NGỘ
Thắc mắc hoài NGỘ là cái chi chi?
Một ngày kia được Ni sư khai thị
Bừng con mắt ta bắt đầu TỈNH NGỘ
À hóa ra cuộc đời là bể khổ
Chẳng có gì bất biến với thời gian
Sức khỏe tình yêu biển bạc rừng vàng
Theo ta mãi mới đúng là ... chuyện "Ngộ"
Vâng lời Cô ta bớt trò ham hố
Buông lợi danh lo tu tập đàng hoàng
TIỂU NGỘ rồi đường thiền mở thênh thang
Xin sám hối hết lòng ta tinh tấn
Bỏ hết buồn vui giận hờn sân hận
TIỆM NGỘ dần ngày lại ngày qua
Nhận ra rằng Bản Ngã là TA
Không buông bỏ nên suốt đời ngụp lặn
Người phản ta thôi không còn cay đắng
Người mắng ta thôi cũng chẳng giận buồn
Người nhục ta thôi hòa nhã luôn luôn
Người khinh bỉ ta học thêm chữ Nhẫn
Ngày qua ngày ta một lòng cần mẫn
Chẳng mong cầu chứng NGỘ cao xa
Sống an vui trong cõi ta bà
Không ao ước khi nghe người ĐẠI NGỘ
Lập lại chi lời tiếu đàm vô bổ
Băn khoăn gì khi nào NGỘ đến ta?
Chẳng việc gì cần bàn tán vào ra
Có ĐỐN NGỘ hay không cũng mặc
Trên đường tu nhẹ lòng đừng thắc mắc
Bỏ ngoài tai lời thêm bớt thị phi
Tranh chấp hơn thua liệu có ích gì
Tâm chánh niệm từng giây trong cái Biết
Đời vô thường chẳng gì nuối tiếc
TIỆM NGỘ dần điều nọ điều kia
Lòng từ bi ban phát sẻ chia
Tâm tứ lượng thương yêu tất cả
Đây cõi Phật chẳng gì xa lạ
Chung quanh ta những vị Phật sẽ thành
Mừng cho nhau khi có ai TRIỆT NGỘ
Nguyện xin làm Bồ tát độ chúng sanh
Đêm trăng tròn vằng vặc bặt âm thanh
Chân ta bước dường như không người bước
Một bàn tay làm sao mà vỗ được
Bỗng đột nhiên nước mắt bật tuôn trào
Ngẩng mặt lên trong vắt bầu trời cao
Nhận thức Biết những gì xung quanh hết
Tâm bay bổng không còn chi dấu vết
Xác thân này nay tan biến về đâu
Óc rỗng rang nhẹ hẫng cả đầu
Tâm chắp cánh như không còn giới hạn
Những vần thơ cứ tuôn trào lai láng
Chữ thi nhau ào ạt chảy thành dòng
Xác thân tan hòa nhập với hư không
Tâm lặng thinh trống rỗng bặt lời
Chợt bao trùm bừng sáng khắp muôn nơi
Đột ngột quá! NGỘ ơi, sao mi tới?
Như Chiếu
Send comment